9 thg 7, 2022

Ghi nhanh - Ngân Triều ngày 8/7/2022.

Thăm Thầy Nguyễn Quang Ngân & chị Phạm Thị Hòa, chị Ngô Thị Huệ, chị Tô Thị Hằng cùng Ngân Triều. (Thứ tư 06.07.22)
 
Cú điện thoại của anh Nguyễn Ngọc Ẩn, ct Hội CHS Trung học Tây Ninh mời tôi cùng đi thăm Thầy và một số bạn và có bạn Trần Đức Trong cùng đi, làm cho tôi rất vui vì mấy năm nay Covid 19, nghe tin Thầy và các bạn bệnh, mà có đi thăm được đâu. Bạn Trong thì ở Mỹ về. Hồi năm đệ Tứ A, (59-60),Trong và tôi rất thân thiết, ngồi bên nhau, bàn đầu, bên trái, ở dưới nhìn lên bảng đen.
Thầy Ngân dạy Anh văn. Tôi biết và không được học Thầy; tôi học Pháp Văn của Thầy Huỳnh văn Trí và Anh văn Thầy Vũ Văn Hiệu.
Riêng 3 chị bạn thì chúng tôi học chung nhau ở lớp 3B1 (Khi đó Hằng học tại Saigon, năm sau mới về).
Ba bạn nầy rất đặc biệt, sau nầy các bạn cũ đặt tên gọi rất trang trọng và rất vui, trên tinh thần bằng hữu đồng môn:
-Chị Hòa: Chiếc cầu nối thân thương của các bạn cũ trong ngoài nước.
-Chị Huệ là một kho sách phổ thông vì không ai đọc sách nhiều bằng chị. Tên tác phẩm nào chị cũng đã đọc qua.
-Chị Hằng là phóng viên của trang blog Hoài niệm Tây Ninh. Lần họp mặt nào có chị, chị đều ghi ảnh rất đẹp và có hồn.
Chúng tôi đến thăm Động Hoa Vàng 393 đường kênh Tân Hóa của anh Trần Hữu Lễ & chị Tô Thị Hằng. Trong khi đó, Bạn Trần Đức Trong đi rước Thầy Nguyễn Quang Ngân. Cuối cùng Thầy cáo lỗi muốn đi chơi cùng chúng tôi nhưng lưc bất tòng tâm. Thầy có bệnh nền, tiểu đường lâu rồi, hiện biến chứng sang thận, thầy gầy rọp cơ hồ như chỉ còn bộ xương, mặc dù mỗi ngày Thầy phải uống mấy vốc thuốc, cả Đông y lẫn Tây y. Tuy nhiên Thầy chưa bị alhzeimer và tai chưa đeo máy trợ thính. Thật tội nghiệp cho Thầy!
Anh Trần Hữu Lễ khóa 2 sps cùng khóa với tôi; bà xã anh, chị Tô Thị Hằng khóa 3 sps; cùng khóa với nhà tôi, Nguyễn Thị Ngân, chs TN và cgs sps. Sắc diện anh Lễ đang 81 mùa Xuân, tươi tắn, không có bệnh nền là mừng, nhưng bước đi hơi khó khăn như phong cách của những người già. Người ta thường nói, người già thì cái chân lão trước. Anh nói chuyện rôm rã và cười rất tươi. Chúng tôi cũng mừng cho anh, nhất là có con chó kiểng Lulu luôn quấn quýt theo anh suốt ngày. Khi tiễn chúng tôi đi đến nhà chị Hòa, chân yếu, nhưng anh cứ đứng bên cổng mãi, xe đi một đổi, thấy anh vẫn tần ngần đứng trông theo.
Chị Hằng đã ổn. Trước đây chị có vấn đề về cột sống nhưng bây giờ đã bình phục. Chi. rất vui nhắc lại một số chuyện hồi còn học tại Tây Ninh. Chị cũng là "thanh niên lâu năm" như chúng tôi, giờ thì chị phải chăm anh Lễ suốt. Cũng may, anh Lễ chưa đến nỗi nào.
Khi gặp chị Ngô Thị Huệ ở nhà chị Hằng, tôi buột miệng:" Chị ơi! "Kho sách" sao thấy đi đứng lạ lùng vậy!". "Lạ gì, mấy năm rồi đó anh!" Hóa ra chị bị té và dáng đi không bình thường, xuống thang gác thì phải đi lui nhưng bước đi cũng khá chắc chắn như bước đi của chị Hắng. Quả như một định luật về cuộc sống, tôi đã đọc qua trong sách thiên văn học, không nhớ tên tác giả, y hệt như "sinh, lão, bệnh, tử" của Phật: "Tất cả đều đươc sinh ra, tất cả đều được phát triển; tât cả đều được hủy hoại và tất cả đều được tiêu diệt". Chị Huệ cũng hồn nhiên vui tính như những lần gặp chị trong các buổi họp mặt mấy năm trước.
Nhà chị Hòa ở Quận 6, phải qua cầu Nhảy, Métro Bình Phú, số nhà và đường được ghi không logic, nên tìm nhà rất lâu, cho đến khi có con gái chị ra đón. Nhà chị số 9, rất tiện nghi và rất đẹp. Có lầu 1, có gác lửng, có 2 phòng ngủ trên lầu, có phòng trẻ em ở gác lửng có giếng trời rộng rãi nên rất thoáng mát Gian trệt thì trông rất rộng và sang..
Trước đây chị Hòa bị té, thay khớp xương đùi. Họa vô đơn chí, ít lâu sau, chị lại. bị xe tông, nên bây giờ đi đứng khó khăn và không dám đi đâu xa. Chị Huệ và Chị Hằng động viên chị nên đi chơi gần gần chẳng hạn như đến nhà bạn thân chơi rồi từ từ đi xa để không bị ức chế tâm lý là mình yếu. Nhớ lúc trước có 4 bạn chơi thân nhau và tự xưng là acid Phosphoric cũng vui. Tên PH3 tức là Phụng, Hòa, Huệ và Hằng. Chị Phụng cùng học với tôi lớp 1B (1962-1963), ban khoa học Toán B, chị Phụng là 1 trong 2 nữ sinh duy nhất trong lớp tôi. Chị Phụng, đang ở quận Bình Thạnh nhưng chúng tôi không liên lạc được. Thăm chị Hòa, thấy chị như vậy cũng ổn, đôi mắt còn linh hoạt, có điều chi hơi gầy gầy hơn hôm trước. Cũng mừng!
Chị tiếp chúng tôi bằng bữa trưa rất ngon. Có gà nấu cháo, thịt lợn quay, khai vị là sirop Sim Phú Quốc, chưa kể hai món đặc sản đậu phọng vỏ rang và củ mì mà các bạn Tây Ninh ghé mua tại Củ Chi đem xuống. Chắc là không quên được hương vị đậm đà củ mì ngày xưa.
Về phần bạn Trần Đức Trong rất vui. bạn có ký ức rất chính xác về từng bạn bè mà khi bạn nhắc lại, bản thân người được nhắc đến đều giật mình và công nhận. Bạn pha trò rất vui. Khi cầm khúc củ mì, bạn đọc một bài vè liên quan (?!)
Sống ở đời nầy nhờ khoai với củ,
Sống trong no đủ nhờ củ với khoai.
Bão lũ dài dài nhờ khoai với củ,
Món quê ấp ủ nhớ củ với khoai.
Lữ thứ chương đài nhớ khoai với cũ
Chân tình bạn cũ nhớ củ với khoai.
Tha phương nước ngoài nhớ khoai với củ,
Sao quên được chứ tình củ với khoai.
Giây phút u hoài tình khoai với củ,
Miên trường bất hủ là củ với khoai.
Được biết sức khỏe bạn Trong bây giờ cũng ổn, dù trước đây mấy năm bạn phải trải qua một cas thập tử nhất sinh do bệnh suy tim phải mổ. Tức là vẫn phong độ, nhanh nhẹn và rất quý bạn bè xưa. Mỗi lần về Việt Nam, bạn đều tổ chức họp mặt bạn cũ và đi thăm những bạn thân.
Riêng quý anh Nguyễn văn Thảnh, nguyên Hiệu Trưởng Trường Trung học Công lập Trãng Bàng; Anh Cao Khắc Vĩnh nguyên Hiệu Trưởng Trường Sư Phạm Tây Ninh; Anh Nguyễn Ngọc Ẩn và tôi tháp tùng theo bạn Trong thì bản thân cũng tạm ổn theo tuổi của mình.
Gặp nhau trong một lúc rồi cũng chia tay. Chúng tôi lưu luyến tạm biệt nhau với lời cầu chúc tốt đẹp nhất và mong ngày gặp lại trong thời gian gần nhất trong khỏe mạnh, bình an. Bạn Trong mời chúng tôi họp mặt bạn cũ nữa vào ngày 08.07.22 tại Tây Ninh và bạn Ẩn nhắc đi nhắc lại buổi họp mặt chs TN sau Tết năm Quý Mão 2023.
Cảm ơn một cơ hội ngàn vàng đưa đẩy để bạn cũ thăm nhau, được biết tin tức nhau, được trò chuyện, hỏi thăm nhau, nhất là được gặp mặt nhau, vui vẻ chuyện trò. Thật là một cơ duyên vô cùng trân quý!
 
Riêng tôi, biết Trong thích đọc sách nên tôi tặng bạn 2 quyển sách tâm đắc dày công biên khảo của mình là “Nhớ Bóng Trăng Xưa” viết về Hồ Xuân Hương với những tình sử mới phát hiện của Bà, với Mai Sơn Phủ, với Nguyễn Du, với Tốn Phong, với Phạm Đình Hổ và với Quan Hiệp Trấn Sơn Nam Thượng Trần Ngọc Quán; và “Thơ văn Phạm Thái” danh sĩ tài năng yểu mệnh, văn học thời Tây Sơn rất độc đáo.
Dù mến tặng bạn vô điều kiện nhưng cử chỉ thân tình của bạn buộc tôi phải nhận lại chút tiền in, rất khả ái. Xin cảm ơn Trong nhé!
Cuối cùng, có mấy tấm ảnh cô đọng kỷ niệm thời gian:
Màu thời gian không xanh,
Màu thời gian tím ngát.
Hương thời gian không nồng,
Hương thời gian thanh thanh.
Màu Thời Gian, Đoàn Phú Thứ.
 
Người ghi:
Ngân Triều
Thứ sáu, 08,07.22
 
(Ảnh được chuyển từ ipad của chị Tô Thị Hằng)

   Hàng sau,từ trái : Ngân Triều,Cao Khắc Vĩnh,Nguyễn văn Thảnh,Pham Hòa
    Hàng trước : Nguyễn Ngọc Ẩn,Trần Đức Trong,Ngô Huệ,Tô Hằng

Ngân Triều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét