Chúng tôi đã ổn định được nơi ăn chốn ở nơi thủ đô Bruxelles, thôi
thì cho dù có muốn ẩn dật kiểu « ta dại ta tìm nơi vắng vẻ »; cũng không
được, do số trời bắt mình « đến chốn lao xao » làm kẻ khôn vậy.
Mà
có yên thân làm người khôn được đâu, vẫn phải đi về hàng ngày cứ như
thầy phán thầy thông sáng cắp ô đi tối cắp về, vẫn có việc làm linh tinh
nơi tan hoang. Thường thì Ara lấy xe lửa đi về vì được cấp thẻ đi đến
cuối tháng 10 này mới hết hiệu lực, sau ngày này phải mua vé với giá
dành cho người già, không đắt lắm nhưng ngày nào cũng đi thì « tích tiểu
cũng thành đa ». Khi nào thiếu những vật dụng cần thiết mà thứ cồng
kềnh thì nhờ con cái đưa về lấy, con cái còn bận rộn nhiều việc.
Tuần
trước trên đường về đi ngang một khu ngổn ngang, điêu tàn còn hơn khu
vực lũ lụt vừa qua, một nơi sầm uất, tấp nập trên bến dưới thuyền từ 200
năm qua. Khu vực đưa nước Bỉ phồn thịnh một thời, nuôi sống gần 20 ngàn
công nhân, là nhà máy luyện kim nổi tiếng Âu châu nay chỉ còn trơ những
dấu vết của vang tiếng một thời, hoạt động sản xuất cơ sở này bị ngừng
trong một thời gian ngắn từ tháng 5/2008 đến tháng 4 năm 2009 do suy
thoái kinh tế do cuộc khủng hoảng tài chính 2007–2010 gây ra. Vào tháng
10 năm 2011, ArcelorMittal thông báo đóng cửa gần như toàn bộ giai đoạn
nóng của nhà máy luyện kim Cockeril Sambre.
Nơi đây cũng không xa nhà
của Ara lắm có phân xưởng chỉ cách 2km, còn trung tâm nhà máy chỉ cách
khoảng 5km, từ trung tâm thành phố Liege di bus 26 đến nhà hắn ở Angleur
chỉ 20 phút, còn đến lò luyện thép thì đi xe 25 đến Seraing chỉ hơn nửa
tiếng.
Những điêu tàn này trong một cái nhìn nhiếp ảnh có sức hấp
dẫn, lôi cuốn đã níu chân Ara và cô con gái lớn. Hai cha con nhặt nhạnh
những góc cạnh để lưu lại những hình ảnh của lối cũ tường xưa, có thể
trong vài năm tới không còn nữa, như chủ nhà máy đã bán tất cả nhà máy,
phụ tùng cho một xưởng luyện kim của Trung Cộng, họ đã tháo gỡ toàn bộ
đem đi từng bù lon, con tán, khu đất này nay đã trở thành trung tâm
thương mại LOndoz, một trung tâm thương mại lớn của thành phố.
Ara không viết về kỹ thuật luyện kim mà thật ra hắn có học về ngành này đâu mà dám bàn ngang, những gì hiểu biết sơ đẳng là những thứ được học qua trong chương trình vật lý, hóa học lúc học trung học còn chút vấn vương thôi .Nói về luyện kim phải nói đến sắt thép, thép của BỈ một thời nổi tiếng trên thế giới, từ năm 1823 đến năm 1827, các xưởng luyện thép đầu tiên đã xuất hiện ở Charleroi. Chẳng bao lâu,một công ty Anonyme(Sa) John Cockerill với các nhà máy ở Seraing (gần Liège) và Charleroi đã trở thành công ty sản xuất thép lớn nhất thế giới. Bỉ trở thành cường quốc kinh tế lớn thứ hai sau Vương quốc Anh. Một trăm năm sau, sau nhiều lần hợp nhất và tiếp quản, công ty có tên là » Cockerill » công nhân lên tới 18000 người. Trong những năm 1980, nhà nước tiếp quản các nhà máy, vào năm 1998 Usinor của Pháp đã nắm giữ 75% cổ phần. Dần dần các bộ phận của các nhà máy thép và các nhà máy phụ thuộc khác đã bị đóng cửa. Năm 2007, lò cao (haut fourneau)cuối cùng đóng cửa.
Công ty Cockerill
Năm 1817,hai anh em John Cockerill và Charles James Cockerill thành lập một xưởng đúc sắt tại Seraing. Ngoài việc chế tạo ra các tác phẩm bằng sắt, John Cockerill bắt đầu vào các hoạt động chế tạo máy nối gót thân phụ William Cockerill đã thành công trong việc chế tạo máy móc cho ngành dệt may trong Vùng Liège. Đến Năm 1825 doanh nghiệp được gọi là John Cockerill & Cie.
Công ty sản xuất máy móc công nghiệp cơ bản như động cơ hơi nước, máy thổi lò cao, v.v. Năm 1835, công ty sản xuất đầu máy hơi nước đầu tiên của Bỉ, và cho nhiều quốc gia khác trên thế giới « Le Belge » và bắt đầu xây dựng đầu máy cho đường sắt của Bỉ.
Chế tạo một thiết giáp hạm cho Vương quốc Anh, hải quân Hoà Lan vào năm 1825 dựa trên hiệp hội thiết bị quân sự vào thế kỷ 19,
Hoạt
động kinh doanh chính của công ty là trong lĩnh vực cơ khí kim loại với
trọng tâm là máy móc liên quan đến hoặc sử dụng trong các xưởng luyện
thép; bảo trì, tân trang và sửa chữa thiết bị cũng là một phần công việc
kinh doanh của công ty.
Phân ngành sản xuất thiết bị xử lý thép cuộn
bao gồm dây chuyền tẩy, ủ, nhúng nóng và mạ điện, nhà máy cán và lò
nung nóng cho ngành thép. cũng như đầu máy xe lửa shunting.
Các sản
phẩm phân chia năng lượng bao gồm máy xông hơi thu hồi nhiệt và nồi hơi.
Vào cuối những năm 2000, công ty đã phát triển máy thu năng lượng mặt
trời nhiệt độ cao cho trạm năng lượng mặt trời, với việc lắp đặt đầu
tiên vào năm 2014 như một phần của Solar One trạm điện tại Upington, Nam
Phi.
Sản phẩm chính cho quốc phòng là pháo 90mm và tháp pháo cho xe
bọc thép hạng nhẹ ; Nhờ chất lượng thép tốt, và tay nghề tinh vi Liege
còn có cơ sở sản xuất vũ khí, những khẩu AR15, M16, và cả thiết giáp M60
cũng được sản xuất từ xưởng FN ở Herstal, nơi sản xuất vũ khí cho Nato.
Nhà máy thép ‘Société Anonyme Métallurgique d´Espérance-Longdoz’ ở
Chertal này được xây dựng vào năm 1963. Nhà máy sản xuất hơn 3,5 triệu
tấn thép mỗi năm. Từ năm 2011, sản lượng bắt đầu giảm do khủng hoảng.
Công
ty thay đôi qua nhiều tên « Cockerill-Ougrée-Providence » vào năm 1970,
nó trở thành một phần của ‘Cockerill-Sambre’ kế tiếp là ‘Usinor’ rồi là
‘Arcelor’. Cuối cùng nó trở thành ‘ArcelorMittal’ sau khi sáp nhập các
công ty mẹ của nó.
Cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008 đã cho thấy con đường đi tới thành công của các công ty luôn chất đầy chông gai, không thể dự báo trước . Cuối năm 2008, ngân hàng Fortis của Bỉ bắt đầu bị bán dần, chỉ còn lại các bộ phận kinh doanh dịch vụ bảo hiểm. ngân hàng Dexia chịu khoản lỗ 3,3 tỷ euro và phải xin Chính phủ Bỉ cho vay để củng cố.
Sản xuất bị đình trệ trong một thời gian ngắn từ tháng 5 năm 2008 đến tháng 4 năm 2009 do ảnh hưởng cuộc khủng hoảng tài chính 2007–2010 gây ra. Vào tháng 10 năm 2011, ArcelorMittal thông báo đóng cửa gần như toàn bộ giai đoạn nóng của Cockerill. Cả hai lò cao HF6 và HFB, và nhà máy Chertal này đều bị diệt vong. Hơn 600 việc làm trực tiếp đã bị mất. Chỉ còn trơ những khung sắt của lò luyện thép danh tiếng một thời, bao nhiêu cơ sở kinh doanh chung quanh bị ảnh hưởng, cũng phải đóng cửa theo, hiện tại khu vực Seraing là một khu vực chết, nhà nước đang tìm cách hồi phục.
Than cốc là than mỡ sau khi luyện mà thành, sở dĩ dùng than mỡ vì là
loại than chứa ít lưu huỳnh và ít tro, nhiều chất bốc hơi nên than cốc
nhờ đó có những đặc điểm gần tương tự. Than mỡ khi luyện thành than cốc
được thực hiện ở điều kiện thiếu khí trên 1000°С. Các thành phần dễ bay
hơi như nước, khí than và tro than gần như hoàn toàn không còn . Carbon
và các thành phần tro còn lại hòa tan lẫn vào nhau. Một phần khác bị
chuyển sang dạng giống như than chì . Sở dĩ dùng than cốc trong luyện
kim vì khi than cốc gặp phản ứng hóa học trong lò trên 900 độ thì sinh
ra một chất khí, chất khí đó có vai trò biến quặng sắt thành kim loại
sắt.
Than cốc có năng suất tỏa nhiệt rất lớn hơn nữa ít tạp chất hơn so với các loại than khác.
(một đoản khúc của Nguyễn Bính)
Ara không có tay nghề luyện kim, lại không phải là chuyên viên kỹ
thuật, chỉ vì thấy những khung sắt thép có hồn, toát lên một vẻ đẹp, một
sự sống mãnh liệt, nhìn cảnh điêu tàn mà có chút chạnh lòng. Hắn ghi
lại một vài hình ảnh.
…Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương….(BHTQ)
Không
lẽ có hình ảnh mà không chú thích vài lời, những lòi chú thích chuyên
môn hắn đọc được từ các tài liệu, báo chí viết về cơ sở tuổi thọ 200 năm
này vào những ngày Seraing hấp hối .
Auderghem ngày 27/10/2021
Arra Phat
Trần Lâm Phát chuyển
🌺🌺🌺🌺🌺🌺🌺🌺
Mời Xem :
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét