23 thg 12, 2025

NOEL CUỐI CÙNG Ở ĐỨC LINH- Pham văn Bắc- Sư pham Saigom

 NOEL CUỐI CÙNG Ở ĐỨC LINH

Thị trấn đất đỏ Võ Đắt chiều 24/12/1981, sau buổi dạy, mình về phòng, tìm một bộ quần áo chỉnh tề để đến tối sẽ dự lễ đêm Giáng Sinh tại nhà thờ Võ Đắt. Đó là Giáng Sinh cuối cùng của mình ở Đức Linh, vì sau đó không lâu nữa mình sẽ trở về Saigon.
Đêm ấy cũng là cuối tháng âm lịch không trăng, trời tối mịt. Trên con đường từ trường A Đức Hạnh đến nhà thờ khoảng gần 1km, chỉ có những ánh đèn dầu thấp thoáng trong các căn nhà hai bên đường. Trời cao nguyên lạnh giá, từng nhóm vài ba người âm thầm đi đến nhà thờ dự lễ. Mình cũng một mình đi trong dòng người đó, vừa đi trong lòng vừa suy nghĩ miên man. Mình đến nơi này khi là một thanh niên vừa tròn 19 tuổi với một tâm hồn trai trẻ vô tư. Từ đó, bước chân mình đã in dấu khắp nơi, tâm hồn mình đã dậy lên biết bao cung bậc cảm xúc trước cảnh thiên nhiên hùng vĩ và nên thơ ở vùng đất này. Rồi có một ngày, trái tim mình cũng vương vấn một bóng hình nào đó, lòng cũng xao xuyến trước một ánh mắt buồn vời vợi và một bờ môi xinh xắn, cung đàn ngày ấy cũng hoà quyện với một giọng hát u hoài... nhưng tất cả chỉ là cơn gió thoảng qua. Thôi "trả hết về người, chuyện cũ đẹp ngời, chuyện ngắn chuyện dài, trả hết cho người" để tâm hồn thanh thản, để tìm được bình an trong Chúa Giáng Sinh.
Vậy mà gần nửa thế kỷ đã qua đi từ đêm Noel cuối cùng ấy. "Thời gian qua mau quá, tôi ngỡ như ngày nào, đôi mắt em như sao, soi chiếu tâm hồn nhau..."

Phạm văn Bắc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét