Có những đêm nằm
nghe tiếng mưa
Buồn vương theo từng giọt cuối mùa
Em đi từ độ Hè thay áo
Từ độ hỏi thầm thương nhau
chưa
Đứng ở cuối đường ta tiễn nhau
Hắt hiu mưa đếm
giọt Hạ sầu
Bất chợt chút Đông về
trong mắt
Tình bỏ tình đi
hun hút sâu
Em bước đi rồi tôi ngó
theo
Đời tôi là
những chuyến xe chiều
Người đi ray rứt
trong vội vã
Người về tan tác nổi quạnh hiu
Ở cuối chân trời em thấy không
Phố xưa sông cứ rẽ
đôi dòng
Giáo đường vắng tiếng hồi chuông đổ
Mưa nhẹ sao lòng tôi bão giông
Phượng rớt bên đường
đôi
cánh thưa
Cố quên sao
tôi vẫn cứ chờ
Đêm nay trời đất dường như khóc
Khóc vĩnh biệt
tình theo tiếng mưa
Mai Này Tôi Chết Đi
Mai nếu xa đời tôi bỏ đi
Lần đi không
hẹn một ngày về
Xin đừng chôn
tôi vào mộ lạnh
Đốt lấy tàn tro xác vô tri
Xin để hồn tôi được ngủ yên
Thiên thu không còn nữa ưu
phiền
Đừng khắc thương yêu vào
bia mộ
Để mãi tôi
người không có tên
Đừng vội tiễn bằng khăn trắng
tang
Tắt đi đóm lửa nến đôi hàng
Hoa trắng mai này
rồi cũng úa
Đâu có vui gì ở nghĩa trang
Còn những nợ đời chưa trả xong
Xin cho tôi hẹn
kiếp sau cùng
Lúc đó không còn là nghiệp chướng
Cuối cùng
mình cũng đến hư không
Tôi sợ hẹn người ở kiếp sau
Sợ mình phải làm lại từ đầu
Yêu thương cho mấy rồi cũng thế
Rồi lại một lần ta bỏ nhau
Xin gởi tro tàn theo gió Thu
Tôi đi người ở lại đừng chờ
Hồn tôi từ đó bay về hướng
Hướng mặt trời lên thuở hoang sơ
Làm Kẻ Bên
Đường
Người về làm khách bên
đường
Nửa sầu bỏ lại nửa buồn mang theo
Ở đây trời đất quạnh hiu
Muộn tình khép vội buồn hiu hắt buồn
Còn
không một thoáng dư hương
Tìm
nhau trong cỏi mù sương cuối trời
Gọi nhau chi cố
nhân ơi
Thôi
thì chôn giấc ngủ đời thiên thu
Thuyên Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét