TA CHỈ CÒN THƠ
Thôi thế từ nay chắc lắm rồi
Người mình yêu mến chỉ mơ thôi
Bao năm đợi mãi ngày xum họp
Thật tế phơi ra… thấy chán đời !
Thương ai từ nắng sớm mưa chiều
Gối mộng luôn kề ôm chắt chiu
Vẫn tưởng trăm năm cùng đôi lứa
Đâu ngờ hụt hẫng
phận cô liêu.
Ta đà lấy lại nghĩa tồn sinh
Giông tố trôi qua cướp bóng hình
Cứ
ngỡ tình yêu là thiết thực
Để rồi tiếp tục kiếp điêu linh !
Xem người chung thủy có nàng Thơ
Em vẫn yêu ta tự thuở giờ
Vần trắc, vần bằng đều tuyệt hảo
Câu đầu câu cuối, khiến say mơ
Thôi nhé, yêu đương chuyện hững hờ
Không còn non dại giống thời xưa
Cuộc tình lãng mạn đà heo hút
Để lại trong tim kỷ niệm mờ…
Paris, 15/07/2019
TRỊNH CƠ
Bài Họa:
1/ NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI.
Người ta yêu dấu đã xa rồi,
Để lại nơi này thương nhớ
thôi.
Sự thật phũ phàng nay đã rõ,
Chỉ là đen bạc chuyện tình
đời.
Hết cả trà khuya với nhạc
chiều,
Bao nhiêu mơ mộng đã chân chiu.
Người đi vui bước chân trời
mới,
Kẻ ở buồn thiu chốn quạnh
liêu.
Thu chết, đông tàn, xuân tái
sinh,
Đêm hè trăng gió liễu soi hình.
Bốn mùa thầm lặng dâng lời
khấn,
Xin gặp người thương vái thánh
linh.
May mắn bên ta một tiểu thơ,
Như hình với bóng, suốt ngày
giờ.
Buông tơ, bằng trắc Đường Thi
hảo,
Tâm đắc âm vần Lục bát thơ.
Bao nhiêu kỷ niệm mối tình
hờ,
Cay đắng nhớ nhung, những
chuyện xưa.
Lãng mạn yêu đương thời tuổi
mộng,
Tương tư say đắm khó phai mờ.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
July 15/2019.
2/ TÔI NHƯ…
Ủ mộng trăm năm,mộng vỡ rồi
Bến bờ còn lại sóng trào thôi
Hư vô ngút ngát trời sương khói
Giọt nắng hanh hao luyến mắt đời
Cút côi viễn xứ nhớ nhung chiều
Lẻ tiếng mơ màng gọi chíp chiu
Vang động thinh không niềm thắc thỏm
Rơi vào thẳm lặng đáy hoang liêu
Bồng bềnh gió bụi đám phù sinh
Bóng dưới trăng khuya chợt hiện
hình
Mộng đến âm thầm lay vệt nắng
Ngang trời hoa đốm thoáng lung
linh
Trong hồn uẩn ức dậy mầm thơ
Gặt những phôi phai đến tận giờ
Mấy khúc miên man hồn lãng tử
Hiên chiều lóe tóe chút hoang mơ
Vẫn thế,tôi như kiếp sống hờ
Yêu và túy lúy giữa ngàn xưa
Ngàn sau mộng tưởng miền say đắm
Thực tại vùi trong cõi mịt mờ
Lý Đức Quỳnh
27/7/2019
3/ ẨN ỨC
Em từ độ ấy...đã quên rồi
Nhắc lại làm gì chỉ khổ thôi
Ai buộc dây oan mà trách mối
Đành cam phận mỏng rũ xuân đời!
Giá biết mai sau gió nghịch chiều
Ai người "gối mộng" chắt
cùng chiu
Để giờ xa xót niềm nhung nhớ
Liệm xác thư thăm gói tịnh liêu!
Đã trải thời trai quên tử sinh
Hồn thiêng sâu đậm nét khuôn hình
Lạt phai nhụy thắm mùa chinh chiến
Mơ mộng tàn trong sắc diệu linh!
Xiết chặt lòng đau ẩn tứ thơ
Hồn câu vía chữ nhói từng giờ
Trang đời xuống bóng nhòa nhân ảnh
Tất cả chìm theo thuở mộng mơ!
Mong chi trở lại phút ơ hờ
Cho buốt thêm lòng ẩn ức xưa?
Độ ấy...hai ta cùng trẻ dại
Thôi đành quên lãng chuyện xa mờ!...
27-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
4/ SẮC THƠ PHAI
Van xin tình cảm khổ tâm rồi
Thơ phú làm chi nản quá thôi
Nếu muốn yêu em thì phải lựa
Đừng vơ vào vụn vặt lên đời
Yến oanh ríu rít hót nuông chiều
Tha thiết bao nhiêu để chắt chiu
Tiếng ngọc hay là tan lệ đá
Nhạc vàng rớt xuống vạt hoang liêu
Ngũ hồ tam đảo chuyện nhân sinh
Có nghĩa gì đâu ảnh với hình
Chân giả thực hư nào huyễn hoặc
Một lần lầm lạc mãi phiêu linh
Đừng tin chéo áo của nàng Thơ
Dấu diếm âm ba thủa đó giờ
Cứ tán tụng lời mê đắm trận
Để rồi tan biến cả trời mơ
Người tình lãng đãng đã ơ hờ
Vừa mới lân la nhớ chốn xưa
Cứ muốn mơ màng câu hạnh ngộ
Thì thơ hay mộng cũng phai mờ ...
Hawthorne 27 - 7 - 2019
CAO MỴ NHÂN
5/ NHỜ EM,TÔI VIẾT ĐƯỢC THƠ
Nhờ em tôi viết được thơ rồi
Để khiến lòng mình vui quá thôi !
Cứ muốn đường yêu dài bất tận
Và trôi mãi miết với dòng đời
Ấp ủ thương yêu mỗi sớm chiều
Nên thường ra dáng mắt đăm chiêu
Bâng khuâng khúc nhạc buồn sâu lắng
Thổn thức tiếng lòng cảm quạnh hiu
Men tình muôn thuở kiếp nhân sinh
Sóng bước bên nhau tựa bóng hình
Gắn chặt hồn thơ bằng với trắc
Như nghìn giọt nắng sáng lung linh
Yêu em yêu cả những vần thơ
Gói ghém tâm tư với ước mơ
Đôi lứa đi về chung lối mộng
Niềm khao khát có tự bao giờ
Từ đây không thể để ơ hờ
Lời hẹn câu thề ở lối xưa
Bóng nguyệt chứng minh còn sáng tỏ
Làm sao để chúng lại phai mờ !
Songquang
20190727
6/ ĐƯỜNG VỀ
Trước mặt sau lưng nắng nhạt rồi
Đường về hiu hắt một mình thôi.
Cổng thiền ẩn hiện chân lần bước
Ngoảnh lại buồn trông cảnh chợ đời.
Vi vu đường núi gió rừng chiều
Bầy nhạn lưng trời tiếng chít
chiu.
Sương khói mịt mờ hơi núi giá
Mơ hồ một bóng giữa cô liêu.
Vô thường ngắn ngủi kiếp nhân sinh
Trai trẻ ngày nao bóng sắc hình.
Mấy chốc già nua tay gậy chống
Chông chùa một tiếng vọng tâm
linh.
Man mác vui buồn tuổi ấu thơ
Thời gian trở lại có bao giờ?
Một trời kỷ niệm miên man ấy
Tám bó đi về cứ mãi mơ.
Vẫn vui vẫn sống chẳng ơ hờ
Buông xả lần hồi chuyện cũ xưa.
Một kiếp trần gian, ôi! Tuyệt đẹp
Vòng tay nhân loại mãi không mờ !
Mailoc
7-27-19
7/ NHỚ NÀNG THƠ Ở SÀI GÒN
Đọc thơ mến bạn đã lâu rồi
Bút pháp tinh vi tuyệt cú thôi
Xướng họa Đường thi mơ nức
tiếng
Trình bày tác phẩm mộng yêu
đời
Thương nhớ bạn hiền suốt buổi
chiều
Giai nhân tưởng tượng mắt đăm
chiêu
Lòng nghe trống vắng nơi hiu quạnh
Dạ thấy cô đơn chốn tịch liêu
Tới bến thanh bình tưởng tái
sinh
An cư lạc nghiệp mới xem hình
Tương tư người ấy sao xa quá
Mong gặp cố nhân nguyện ứng
linh
Ao ước may duyên lại sính thơ
Té ra gặp gỡ tự bao giờ
Em vui bên cạnh vần bình trắc
Niêm luật hẵn hòi giấc mộng
mơ
Nàng thơ lão luyện mối duyên
hờ
Kết nghĩa thâm giao tự thuở
xưa
Lãng mạng tùy duyên luôn hớn
hở
Thẩn thờ nhớ mãi chẳng phai
mờ...
Mai Xuân Thanh
Ngày 27/07/2019
8/ MỘNG CHỈ LÀ THƠ
Giấc mộng ngày xưa vĩnh biệt rồi
Từ khi bến đợi nhớ người thôi
Tưởng ra đi để mơ tươi sáng
Nào biết nắng xa xoá sự đời
Đăng đẳng chân mây nhạt ảnh chiều
Ngồi nhìn lá rụng dạ đìu hiu
Tiếng còi inh ỏi càng ngao ngán
Rằng đó ai màng cảnh tịch liêu
Thênh thang cảnh sắc chốn phù sinh
Ngẩng ngắm sao đêm tưởng tượng
hình
Là bóng ai kia nền ảo ảnh
Lưng trời nhạt bóng phả lung linh
Tâm tư khơi dậy điệu buồn thơ
Chỉ có phú thi kéo cánh giờ
Điệp khúc man man ghềnh thác đổ
Hoàng hôn chạnh nỗi chuyện thời mơ
Mộng cũ vụt qua cũng hững hờ
Tương tư tự kể chuyện xa xưa
Nụ cười xuân trẻ buồn hương thoáng
Chỉ ngóng tà dương sẽ lặn mờ.
Đặng Xuân Linh
Massy 27-07-2019
9/ CÒN GÌ LƯU LUYẾN ?
Đôi ngã từ nay cách biệt rồi
Cuối cùng thì phải thế mà thôi
Vẫn chưa hẹn ước đi chung lối
Trách cứ nhau chi suốt một đời ?
Đường mãi song song dẫu một chiều
Làm sao gặp được, bước liu chiu
Tưởng như kế cận mà hai lối
Tâm trạng vơi đầy nỗi quạnh liêu.
Sớm vang tiếng khóc lúc vừa sinh
Trọn kiếp đeo mang phận giả hình
Đã biết trần gian là cõi tạm
Thì sao bận trí chuyện phiêu linh
?
Hành trang gọn nhẹ mấy vần thơ
Bỏ lại ưu tư tự bấy giờ
Khát vọng, đam mê và ảo tưởng
Xem như tất cả chỉ là mơ
Tiếc thương chi thế mối duyên hờ
Một thoáng tâm tình lãng mạn xưa
Tất cả chỉ như là giấc mộng
Rồi đây năm tháng sẽ phai mờ.
Sông Thu
( 28/07/2019 )
10/ LỜI TRONG LỜI
Vẫn biết ngã đôi đã rẽ rồi
Ai sầu ai cảm cũng đành thôi?
Đã không hẹn ước lời cầm sắt
Chi bợn sầu đau để khổ đời?
Thầm ơn ý chuộng thấm lời chiều
Còn mãi trong nhau nghĩa chít chiu
Đời lạ: lắm khi gần để mất
Xa còn,...ái ngại bến hoang liêu!
Chửa thấy ai cười lúc Mẹ sinh
Mỗi người mỗi vẻ khác khuôn
hình...
Cư trần lạc đạo,...duyên tùy thả
Phận lại do trời,...khó thấu linh?
Đắm đuối vì người đắm đuối thơ
Mò kim đáy bể ,...biết bao giờ?...
Lời trong lời ngỏ,...đâu là thực
Để tấm tình kia khỏi mấc mơ ?
Dẫu biết con tim chẳng nhạt,hờ
Đâu xưa?...sao cứ mãi
xưa...xưa...?
Tay nâng vắt trán,thầm an ủi
Đừng quá thương yêu,...tủi mắt mờ!?
Đêm sâu 29-7-2019
Nguyễn Huy Khôi