22 thg 5, 2017

CHUYỆN CƯỜI Thư Giản


- Quan hệ giữa cậu và ông bố vợ ra sao?
- Rất tốt! Chúng tôi hợp nhau, trừ một lần duy nhất, tôi không hiểu ý ông ấy.
- Lần nào vậy?
- Lúc tôi xin cưới, ông ấy can ngăn và nói vì rất thương tôi, thế mà tôi đã không tin ông ta.

Giám đốc cũ được "thăng hạng" lên tổng công ty. Người tiếp quản chiếc ghế của ông ta thấy trong ngăn kéo có ba bức thư dán kín và yêu cầu chỉ được mở chúng lần lượt khi gặp khó khăn. Năm thứ nhất, xí nghiệp không thực hiện được kế hoạch, vị giám đốc mới mở bức thư đầu:
- Hãy bình tĩnh, gây dựng quan hệ với cấp trên, vấn đề nằm ở công ty mẹ của xí nghiệp.
- Một năm nữa trôi qua, xí nghiệp hoạt động còn kém hơn năm trước. Bức thư thứ hai viết:
- Đừng lo về xí nghiệp, vẫn có thể thăng tiến,lối thoát trên tổng công ty.
- Hết năm thứ ba, xí nghiệp thua lỗ chồng chất, nợ đầm đìa... Vị giám đốc kia lại tìm sự an ủi ở bức thư thứ ba, ông mở ra và đọc:
- Sử dụng quan hệ với "tổng", xí nghiệp để người khác lo. Hãy chuẩn bị ba bức thư...

Bị vợ con suốt ngày chửi là đồ say xỉn. Một hôm chồng đi làm về mang theo một chai rượu, đặt ở bàn và nói:
Bố mua về cho hai mẹ con uống thử đó.
Vừa nói người chồng rót ra 3 ly và bảo:
- Nào, hai mẹ con cạn ly nhé!
Hai mẹ con vừa nhắm mắt uống vừa kêu:
- Sao cay và đắng thế?
Chồng uống xong ly rượu vừa nói:
- Đấy, mẹ con mày thấy bố khổ sở chưa ,“đắng cay” bố phải chịu đựng một mình suốt bao nhiêu năm nay mà đâu dám kêu gì đâu.
Ông lại rót rượu ra ly và uống hết cả chai.

 
Một anh, tính hay ngủ ngày, bỏ mặc mọi việc trong nhà cho vợ. Một hôm, ăn cơm trưa xong, anh ta ngả lưng nằm rồi ngủ cho đến chiều. Chị vợ đến lay dậy. Anh ta nổi giận mắng:
- Người ta đang xem dở buổi hát thì lại đến quấy rầy!
Thì ra anh ta đang nằm chiêm bao xem hát. Người vợ trả lời:
- Bấy giờ mới xế chiều, buổi hát hãy còn cứ nằm xuống mà xem cho hết!

Đồn rằng có một ông huyện rất thanh liêm, không ăn của đút lót bao giờ. Bà vợ thấy tình chồng như vậy cũng không dám nhận lễ của ai.Có làng nọ muốn nhờ quan bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót bà huyện. Bà huyện cũng từ chối đây đẩy:
- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mười, hay mười lăm năm sau ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy rà tôi đấy!
- Dân làng năn nỉ mãi, bà nể tình mới bày cách: Quan huyện nhà tôi tuổi “Tí”.Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bằng bạc đển đây, rồi tôi thử cố nói giùm cho, họa may được chăng!
- Dân làng nghe lời về đúc một con chuột cống thật to, ruột đặc toàn bằng bạc, đem đến.
- Một hôm quan huyện trông thấy con chuột bạc, mới hỏi ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại
- Nghe xong, ông huyện mắng: Sao mà ngốc vậy! Lại đi bảo là tuổi “Tí”! Cứ bảo tuổi “Sửu” có được không?





Người đến xin việc hỏi anh bồi:

- Cửa hàng này có cần người cực khỏe để đuổi những thực khách quá chén không?

- Cần chứ! Nhưng trình độ của anh tới đâu?

- Chàng xin việc liền tiến lại bàn đầu, tóm ngay một người đàn ông béo phệ và ném vèo qua cửa sổ.

- Thấy chưa? Ý kiến của anh thế nào?

- Xuất sắc! Đợi ông chủ quán vào sẽ nói chuyện với anh.

- Ông ta đi đâu vậy?

- Vừa bị anh ném ra ngoài.
(Từ Cảnh  chuyển)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét