23 thg 8, 2025

KÝ ỨC DẦN PHAI , ĐI QUA - Trần Phong Vũ (Sư Pham Saigon )

 

KÝ ỨC DẦN PHAI

Nếu một ngày nào đó em chợt nhận ra anh
Giữa những dòng người đua chen bất tận
Trong tàng thư hay là những ký ức xa xôi và sâu lắng
Nhớ,
nở một nụ cười pha lẫn chút xót xa
Mình là gì của nhau trong thế giới ta bà
Bạn,
người yêu
hay người tình chưa bao giờ công nhận
Là thơ,
tiếng hát,
hay tiếng lòng của một thời lận đận
Chia hạt cơm rơi
trong một phút nao lòng
Gió thốc qua đồng rồi tan biến giữa hư không
Đâu có thể sống dai
làm nhức nhối trái tim mình
theo chập chùng năm tháng
Bởi cuối cùng
khi mọi thứ sắp đi vào quên lãng
Lời tỏ tình này
được lưu giữ trên phây
Sẽ mãi mãi
muôn đời ta gọi là KÝ ỨC
TRẦN PHONG VŨ
28/5/25

ĐI QUA
Đi qua miền tối sáng
Muôn nẻo bay vô thường
Đi qua em khoảng lặng
Lòng đau đáu niềm thương
Ta trầm luân tự cổ
Em ngụp lặn biển sầu
Ai chìa tay nâng đỡ
Khi cả hai đều đau
Đi qua miền tối sáng
Những bấp bênh dại khờ
Những tình duyên trái đắng
Rủ nhau ngồi trong thơ
Tôi nhủ lòng tôi chớ
Mê mẩn những chiều mơ
Trên dòng sông phổ độ
Chúng sinh ngập bãi bờ
Tôi nhủ lòng tôi đấy
Nếu gặp em một ngày
Quỳ hai chân cúi lạy
Sương khói vờn như mây
Đi qua vùng sáng tối
Đâu tính được đêm ngày
Thiên lương hay tội lỗi
Đếm trên đầu ngón tay
Đi qua đi qua hết
Muộn phiền như bóng mây
Bên kia bờ cõi chết
Một người giang cánh tay
TRẦN PHONG VŨ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét