28 thg 2, 2014

Gánh hàng rong ...cách nay 130 năm

Đây là những tấm hình quí hiếm.
Cám ơn bạn H.Phi đã sưu tầm và chuyển

 

alt
Gánh phở dạo ở 1 góc phố Hà nội
alt

alt
Hàng quán ven đường phố Hà Nội

alt

alt
Một góc khác của Hà Nội. Ảnh chụp bởi Firmin – André Salles

alt
Hàng cắt tóc dạo trên đường Hà Nội

alt
Gánh hàng rong trên bờ Sông Hồng

alt
Một gánh phở ở chợ Hải Phòng.


alt
Một em bé bán bánh đa nướng

alt
Một quầy bán đồ giải khát trên đường phố Huế

alt
Gánh phở dạo trên đường phố Huế

alt
Một quầy bán hủ tiếu góc đường Lê Lợi – Nguyễn Trung Trực, Sài Gòn.

alt
Người bán dạo trên bùng binh trước chợ Bến Thành, Sài Gòn

alt
Một cậu bé bán bóng bay dạo trên phố Sài Gòn cười tươi, "tạo dáng" trước ống kính

alt
Những đôi quang gánh quen thuộc tại một góc chợ Sài Gòn

alt
Ảnh chụp gánh hàng rong tại Chợ Lớn, cách đây 130 năm
 


                                    
NT5NDLE post

Câu chuyện Trời đánh.... không chết

Câu chuyện Trời đánh… không chết


Chu Nguyễn

Thực là một phép lạ! Vào lễ Giáng sinh 1971, một cô gái tuổi teen có tên là Juliane Koepcke cùng mẹ đáp máy bay ở Lima tới khu rừng Amazon. Giữa đường sét đánh trúng máy bay. Phi cơ tan xác, hành khách và phi hành đoàn tử vong. Riêng Juliane rơi từ cao độ 10000 feet xuống rừng sâu thoát chết. Kỳ lạ hơn nữa, sau 11 ngày lạc trong rừng mưa nhiệt đới, tới lúc kiệt sức chạm trán với tử thần lần thứ hai Juliane lại được cứu thoát!

Câu chuyện ly kỳ sau đây lược dịch từ bài Skyfall trên tờ Readers’ Digest, số tháng Một, 2014.
Juliane Koepcke trưởng thành ở Lima, Peru, trước tuổi 14, theo cha mẹ dọn tới vùng rừng mưa nhiệt đới Peru, nơi song thân của cô là Maria và Hans-Wilhelm Koepcke đã dựng một trạm nghiên cứu về sinh vật học có tên là Panguana Biological Research Station. Sau hai năm theo cha mẹ miệt mài trong rừng mưa nhiệt đới, Juliane quay trở về Lima hoàn tất bậc trung học.
Vào ngày 24 tháng 12, 1971, Juliane lúc đó 17 tuổi, cùng mẹ đáp máy bay từ Lima tới thăm cha vào dịp Giáng sinh. Sau đây là lời kể lại của cô về chuyến đi đầy bi kịch và kinh hoàng:

* * *
Những ngày tháng của tôi ở Lima thực tuyệt vời. Mặc dù đã có những kinh nghiệm sống nơi rừng rậm, nhưng tôi vẫn còn là một nữ sinh thơ ngây. Tôi nghỉ hè ở Panguana và đi học cùng bè bạn tại Lima. Mẹ tôi có ý định sớm đáp máy bay tới Pucallpa, một thành phố có phi trường sát Panguana, nhưng tôi năn nỉ bà tạm hoãn lại chuyến đi cho tôi đi cùng vì vào các ngày 22, 23 tháng 12 tôi có một buổi khiêu vũ tại trường và phải dự lễ tốt nghiệp trung học. Bà bằng lòng và quyết định chúng tôi sẽ bay vào ngày 24.
Phi trường đông đúc khi chúng tôi tới khu chờ đợi vào buổi sáng trước ngày Giáng sinh. Ngày hôm trước, nhiều chuyến bay bị hủy và giờ đây hàng trăm hành khách xếp hàng dài trước quầy bán vé. Vào lúc 11 giờ sáng chúng tôi lên máy bay. Mẹ tôi và tôi ngồi sát bên nhau ở hàng ghế gần áp chót. Trên băng ghế có ba chỗ ngồi, tôi luôn luôn chọn nơi sát cửa sổ như thường lệ, mẹ tôi ngồi sát kế bên tôi và ngoài cùng gần lối đi là một ông to con, bệ vệ. Mẹ tôi thực ra không thích đi máy bay mấy nhưng vì nghề nghiệp, một nhà nghiên cứu về điểu học (ornithologist) nên bà có thành kiến một con chim sắt bay được là điều bất thường không tốt.
Nửa giờ đầu tiên của chuyến bay từ Lima tới Pucallpa thì chẳng có gì đáng nói. Chúng tôi được ăn sáng với sandwich và thức uống. Khi các tiếp viên phi hành bắt đầu dọn dẹp, chúng tôi bay vào vùng trời bão tố sấm sét kinh hồn. Ngày chợt biến thành đêm và bầu trời chớp nhoáng lên từ khắp phía. Hành khách nghẹt thở khi máy bay chao đảo quá mạnh. Túi xách, hành lý, quần áo, mọi thứ lủng củng từ ngăn đựng ở phía trên đầu rơi tứ tung xuống dưới. Khay đựng sandwich bay trong không khí và đồ ăn thức uống thừa bắn tung vào mặt mũi hành khách. Mọi người la hoảng bốn phía.
Mẹ tôi trấn an tôi bằng những lời không mấy an tâm: “Hy vọng không sao đâu!”
Tôi chợt thấy một luồng sáng lóe lên từ phía cánh phải. Không hiểu đó là một tia chớp hay một tiếng nổ. Máy bay bắt đầu chúi mũi xuống. Từ nơi tôi ngồi ở phía sau máy bay, tôi có thể nhìn về phía buồng lái. Tai tôi, đầu tôi ù ù và toàn thân tôi tê bại vì tiếng rít của máy bay. Tôi nghe mẹ tôi gắng bằng giọng trấn tĩnh: “Không sao đâu!”

Nhưng máy bay đã mất cao độ. Mọi người la hét và bỗng nhiên tiếng động cơ tắt ngúm. Tôi mơ hồ nhận ra, mẹ tôi không còn ở bên tôi nữa và bản thân tôi cũng không còn ngồi trong máy bay nữa. Ở cao độ 10.000 ft tôi bị gắn chặt vào ghế ngồi vì dây an toàn. Chỉ riêng tôi rơi trong không gian. Bốn bề yên tĩnh tôi chẳng nhìn rõ những gì quanh tôi. Dây an toàn thắt chặt lấy bụng tôi tới mức tôi khó thở.
Tôi chỉ thoáng thấy rừng mưa nhiệt đới Peru nhấp nhô từ từ hiện ra rõ hơn trước mắt tôi với những lùm cây như những bông cải xanh khổng lồ vươn lên như muốn nuốt chửng lấy tôi. Tôi thấy mọi vật như qua lớp mây mù rồi lại ngất đi.

Khi tôi tỉnh lại, thân tôi rơi vào giữa rừng cây rậm rạp. Dây an toàn đã bung ra nên tôi tỉnh táo hơn, tôi co mình vào lưng băng ghế ẩm ướt vì bùn đất và nằm ở đó suốt ngày đêm.
Sáng hôm sau chẳng bao giờ tôi quên được những gì mắt tôi nhìn thấy: những cây cổ thụ có tàn lớn trên đầu tôi tỏa đầy ánh sáng vàng vàng phủ lên vạn vật xanh biếc. Tôi cảm thấy trơ trọi, bơ vơ. Chỗ ngồi của mẹ tôi trước đây trống rỗng.
Tôi không đứng dậy được. Tôi nghe tiếng đồng hồ tay của tôi kêu tích tắc nhưng không nhìn được giờ. Tôi phát giác mắt bên trái của tôi sưng vù và tôi chỉ nhìn được qua khe hở ở mắt phải. Kính của tôi rơi đâu mất nhưng cuối cùng tôi cũng có thể nhìn được giờ, lúc đó là 9 giờ sáng, tôi cảm thấy kiệt sức và cứ thế nằm bất động trên mặt đất.
Một lát sau tôi gắng ngồi dậy nhưng lại nằm vật ra vì kiệt sức. Một lát sau, tôi gắng ngồi lên, sờ lên xương vai bên phải, thấy đau nhưng hy vọng nó không gãy. Bắp chân trái bị xẻ ra một vết như do một vật kim loại sắc tạo ra nhưng lạ thay nó lại không chảy máu.
Tôi thụp xuống bò bốn chân tay để tìm mẹ tôi. Tôi gọi tên người nhưng chỉ có rừng sâu trả lời tôi mà thôi.

Với những ai chưa từng ở rừng mưa nhiệt đới thì xem ra khó tránh được hoảng hốt. Hàng cổ thụ soi bóng bí mật xuống nền rừng. Nước róc rách không ngừng. Rừng mưa nhiệt đới thường có mùi ẩm mốc do cây cỏ tàn úa gây ra. Côn trùng ngự trị rừng rú và tôi gặp đủ loại quấy rầy: kiến, bọ dừa, bươm bướm, châu chấu và muỗi. Một số côn trùng sẵn sàng đẻ trứng nơi vết thương trên da thịt con người và ong dại bám cứng tóc như muốn làm tổ.
Cũng may tôi sống quen hoàn cảnh này trong thời gian khá dài, đã quen tiếng rừng, với hình ảnh đặc biệt biến ảo phi thường nơi rừng rú. Chưa có gì về rừng núi mà ba mẹ tôi chưa dạy cho tôi và giờ đây tôi chỉ cần moi móc trong khối não bị chấn động của mình để đối phó với nghịch cảnh.
Tôi chợt cảm thấy khát khô cuống họng. Những giọt nước còn đọng trên lá cây giúp tôi giải khát. Tôi đã gượng lần quanh nơi tôi ngồi và ý thức được rằng trong rừng dễ lạc lối nên cố gắng đánh dấu nơi mình đang ở.

Chung quanh tôi, tôi không hề thấy dấu vết của nơi máy bay gặp nạn, không có khung kim loại, không có xác người và đồ đạc. Nhưng may mắn tôi nhặt được một bịch kẹo. Tôi nghe thấy tiếng máy bay bay trên đầu, tôi nhìn lên nhưng bóng cây quá rậm, nên chẳng có cách nào người trên máy bay nhìn thấy tôi, tôi có cảm giác bất lực bao trùm tâm trí, tôi phải ra khỏi rừng rậm thì hy vọng nhân viên cứu hộ mới có thể phát giác nạn nhân là tôi. Nhưng trong một thoáng tiếng động cơ biến mất.
Từ xa vẳng lại tiếng nước róc rách mà trước đây tôi không để ý. Tôi lần về phía đó. Không xa tôi tìm thấy một khe nước nhỏ. Phát giác này làm tôi hy vọng. Không những tôi tìm ra nguồn nước uống mà còn giúp tôi thêm tin tưởng khe nước sẽ dẫn tôi tới nơi được tiếp cứu.
Tôi gắng lần theo sát khe nước nhưng rất nhiều thân cây chắn ngang đường hay cỏ hoang mọc dày bít lối đi. Dần dần khe nhỏ mở rộng và biến thành giòng suối, nhưng có phần đã cạn nên tôi có thể đi sát giòng chảy. Vào khoảng 6 giờ chiều, trời sẩm tối, tôi tìm nơi có thể trú ẩn nơi suối khô để qua đêm và tôi ăn thêm một cây kẹo.
Vào ngày 28 tháng 12, chiếc đồng hồ mà bà nội cho đã chết máy và từ đó tôi đếm ngày và tiếp tục đi tìm sinh lộ. Giòng suối mở rộng, biến dần thành giòng chảy lớn hơn nữa và cuối cùng thành một con sông nhỏ. Vì đang là mùa mưa nên khó tìm ra trái cây để ăn và tôi chỉ còn trông cậy vào những viên kẹo cuối cùng. Tôi không có dao để tách quả hạt, cũng chẳng có cách nào bắt cá hay nấu nướng. Vả lại, tôi không dám ăn thức nào khác vì cha mẹ tôi thường dặn, phần lớn những thứ mọc hoang dại đều có thể chứa chất độc, nên tôi lánh xa những thứ trông có vẻ ngon lành nhưng tôi không biết tên chúng. Lúc đói tôi chỉ còn biết uống cho no bụng nguồn nước sông mà thôi.
Mặc dù đã đếm thời gian trôi đi nhưng tôi có thể đã lẫn lộn giữa ngày 29 và 30, không biết là ngày thứ năm hay thứ sáu tôi lạc trong rừng rậm. Tôi nghe thấy tiếng chích chích tranh ăn dữ dội của một loài chim thường kiếm ăn ở ven sông bãi lầy vùng bán nhiệt đới như Nam Mỹ và thực phẩm chính của chúng là rắn các loại (loại thực-xà-điểu hay hoatzin). Đặc biệt loại chim này thường không ở xa nơi có người cư ngụ. Tôi phấn khởi hẳn lên vì khi ở Panguana tôi thường nghe thấy âm thanh này.

Với nguồn hy vọng mới, tôi rảo bước theo âm thanh này. Cuối cùng tôi đứng trên bờ một con sông lớn nhưng chẳng thấy bóng ai cả. Tôi nghe tiếng máy bay từ xa vọng lại rồi âm thanh tan dần. Tôi nghĩ rằng họ đã bỏ cuộc tìm kiếm nạn nhân sau khi cứu mọi hành khách trừ tôi.
Cơn bất bình dâng lên trong lòng. Sao phi công không quay trở lại vào lúc cuối cùng tôi đã ra khỏi rừng rậm? Rồi cơn giận nhường chỗ cho cảm giác tuyệt vọng. Tuy nhiên tôi không bỏ cuộc vì biết rằng nếu đã có sông ngòi thì thế nào gần đó cũng có người cư ngụ.
Bờ sông cây cỏ mọc dày ngăn bước tôi đi, tôi biết loại sứa độc (stingray) thường ở ven bờ sông, nên tôi thận trọng dò từng bước. Bước như thế quá chậm nên tôi quyết định bơi và lội ra giữa giòng vì ở đó không có sứa độc. Nhưng tôi phải coi chừng loài cá có răng nhọn hoắt -piranhas- nhưng tôi biết “cá răng cọp” chỉ nguy hiểm ở nước tù mà thôi. Tôi cũng ngại sẽ gặp cá sấu loại caimans nhưng thông thường loại này không tấn công con người.
Hằng đêm khi mặt trời lặn, tôi tìm một nơi tương đối an toàn để nghỉ ngơi. Muỗi mòng bao quanh tôi, ù ù bên tai tôi và có con còn muốn chui vào tai, vào mũi tôi khiến tôi khó lòng chợp mắt. Tình trạng còn tệ hại hơn nếu trời mừa. Những giọt nước lạnh như quất vào người tôi, thấm qua bộ quần áo mùa hè mỏng manh tôi mặc và về hùa với gió lạnh như cắt làn da tím tái. Trong những giờ phút đó, tôi co ro trong bụi hay dưới lùm cây và cảm thấy chưa bao giờ trơ trọi như vậy.
Ban ngày tôi tiếp tục lội nhưng mỗi lúc một lả người. Tôi uống nước đầy bụng nhưng thèm ăn một chút gì và nghĩ tới thực phẩm. Mỗi buổi sáng, ngồi dậy càng cảm thấy khó khăn nhất là phải dầm mình xuống nước lạnh. Dù sao tôi tự nhủ, tôi phải tiếp tục tìm đường sống.
Vào một buổi sáng tôi cảm thấy đau ở phần lưng trên. Khi tôi sờ tay lên chỗ đau thì thấy đẫm máu. Thì ra mặt trời đã làm tôi lột da khi tôi lội giữa sông và sau này tôi mới biết mình đã bị phỏng cấp hai.
Thời gian trôi qua và tai ù mắt quáng tệ hại hơn trước. Thỉnh thoảng tôi nghe thấy tiếng gà gáy hay nhìn thấy một mái nhà nhưng tôi quá mệt nên không biết đó là sự thực hay ảo giác.
Cứ thế tôi trôi theo giòng nước tới ngày thứ mười. Tôi thường đụng vào gỗ trôi trên sông và gắng vượt qua không để bị gãy xương cốt.

Tới chiều tối , tôi tới một bờ sông phủ đá cuội và thấy đây là nơi nghỉ rất tốt và cứ thế tôi thiếp đi vài mươi phút. Khi tôi tỉnh lại thì có cảm giác có vật gì lạ xuất hiện gần đó. Tôi giụi mắt nhìn đi nhìn lại và rõ ràng thấy một chiếc thuyền.
Tôi bơi lại và vịn lấy thuyền. Lúc đó tôi mới thấy một lối đi đã nhẵn từ bờ sông đi lên đồi. Tôi hoàn toàn tin rằng sẽ tìm ra người ở gần đâu đó. Nhưng vì quá mệt nên hàng tiếng đồng hồ tôi mới lên được phía trên.
Khi lên tới đồi tôi nhận thấy một căn lều nhỏ nhưng vắng bóng người. Từ đó có con đường dẫn vào rừng. Tôi tin rằng chủ thuyền sẽ xuất hiện vào lúc nào đó, nhưng chờ hoài không thấy bóng ai. Trời phủ bóng đêm và tôi ngủ trong lều đêm đó.

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy vẫn không thấy ai cả. Trời bắt đầu mưa, tôi bò vào bên trong căn lều và lấy tấm nhựa phủ lên người cho đỡ lạnh.
Mưa ngừng vào buổi chiều, tôi không còn sức để đứng lên và tự nhủ sẽ ở lại căn lều này thêm một ngày nữa rồi sẽ tiếp tục đi.
Vào lúc hoàng hôn, tôi nghe có tiếng người, tôi nghĩ có lẽ mình tưởng tượng nhưng âm thanh gần hơn. Khi ba người từ rừng xuất hiện và thấy tôi thì họ ngừng bước mở to mắt ngạc nhiên.
Tôi dùng tiếng Tây Ban Nha bảo họ: “Tôi là đứa con gái trong tai nạn máy bay LANSA. Tên tôi là Juliane!”
Thêm :
Julian Koepcke có cha mẹ gốc Đức.Sau tai nạn,cô trở về Đức và phục hồi  sức khỏe bình thường.Cô đi học và tốt nghiệp Đại học Ludwig-Maximilian năm 1980.Sau đó trở lại Peru và  hiện là một nhà nghiên cứu động vật có vú.
Năm 2011,cô được giải thưởng Corine văn học
(st và chuyển:Khôi Nguyên)


27 thg 2, 2014

Cuộc đời đó có bao lâu mà hửng hờ...?



Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).

Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t ...ngơ ngác một mình với giờ phút dài thăm thẳm !)
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.

Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu.

Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái vì con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.

Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có lòng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp gì bạn.

Các con vô tình thì có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn còn sống, và còn muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.

Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đòi dự phần vào tiền bạc của chúng.

Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?

Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.

Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.
Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.

Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ... Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn...

Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày.

Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn "được".
Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.

Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình... không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.!!! Vợ biết chiều chồng , chồng giúp đỡ vợ trong mọi việc nhà và đừng bắt bẻ nhau những khi lỡ lời ......


Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.

( Xin chia sẻ những điều này với tất cả những người quen của bạn đã trên 60 tuổi hay nhưng người không bao lâu nữa cũng sẽ trên 60)...
(st và chuyển:Thanh Tuyền)

26 thg 2, 2014

Mẹ già cũng... neo đơn- Thơ Mai xuân Thanh



Nồi cơm mẹ nấu thật là thơm,
Chị dọn mâm ra xới chén cơm.
Một dĩa rau dền xanh mới luộc,
Tương chao tỏi ớt giống màu tôm.
Gia đình bé nhỏ ngồi sum họp,
Mấy mẹ con vui thấy cũng xôm...
Vắng bóng cha hiền nên thiếu thốn,
Mẫu từ thế phụ cũng neo đơn...

Chiều xuống nhìn chim cất cánh bay,
Phương nào tổ ấm cách nơi đây...
Quê nhà vọng tưởng qua ngày tháng,
Đất khách buồn vui nhớ lại này....
Một góc quê nhà xa tít tắp,
Gia đình hạnh phúc nghĩa ơn dày.
Mẹ già mõi mắt trông chờ mãi,...
Mộng ước đoàn viên trẽ có hay

 Mai Xuân Thanh


Cola Cola....Những điều bất ngờ...


Ăn tiệc vẫn thường dùng món này, từ nay thì tạm biệt!

1.Trong nhiều bang của Mỹ những đội tuần tra đường sắt thường mang theo 14lit Coca Cola trong hành trang của họ để rửa sạch những vết máu trên đường sau những tai nạn xảy ra.

2.Nếu ta ...để một cục xương vào bát đựng Coca Cala thì cục xương sẽ tan rã trong hai ngày.

3.Muốn rửa bồn cầu chỉ cần đổ vào đó 1 lon Coca Cola và để một lát, sau đó xả nước bồn cầu sẽ sạch bong.

4. Axit citrque của Coca Cola sẽ làm mất đi vết bẩn ở bát đĩa.

5.Muốn làm sạch những vết rỉ bumpers mạ kền của những chiếc xe hơi chỉ cần lấy một miếng rửa bát bằng kim loại ngâm trong Coca Cola rồi cọ nó thì sẽ sạch ngay.

6.Muốn rửa sạch những dụng cụ bị axit của bình điện ô tô ăn mòn chỉ cần đổ một lon Coca Cola trên chỗ bị ăn mòn.

7.Để làm sạch những vết mỡ ở quần áo chỉ cần đổ một lon Coca Cola vào máy giặt cùng với xà bông.

8.Coca Cola giúp tẩy những vết mỡ trên dụng cụ nhà bếp.

9.Coca Cola cũng giúp rửa sạch những thanh gạt nước của ô tô.


NHỮNG BẤT NGỜ VỀ COCA COLA
- Những xe tải vận chuyển Coca Cola đều được nhận biết với dòng chữ “NGUYÊN LIỆU NGUY HIỂM”.

- Những nhà phân phối Coca Cola đã từng dùng nó để rửa những động cơ xe tải của họ đã được hơn 20 năm nay rồi.

- Còn một chi tiết nữa: nước Coca Cola nhẹ được các thầy thuốc và nhà nghiên cứu khoa học coi nó còn nguy hiểm hơn một quả boom nhổ chậm vì lí do nó là hỗn hợp của Coca Cola + aspartame.

- Nó được nghi ngờ là nguyên nhân của bệnh lở ngoài da và thoái hóa về hệ thống thần kinh.

- Lưu ý: Đừng bao giờ uống Coca Cola và đồng thời ăn kẹo bạc hà bạn sẽ có nguy cơ bị bục dạ dày do phản ứng hóa học.

- Và để kết thúc bài nói này chúng tôi khuyên bạn không nên đánh răng ngay sau khi vừa uống Coca Cola vì nó sẽ làm bong vĩnh viễn men răng.

Sau khi đã đọc xong những thông tin này thì bạn sẽ lựa chọn một ly nước lọc hay một lon Coca Cola? Cùng chia sẻ cho bạn bè biết với nhé!

(Tài liệu từ một trang cá nhân facebook).
 (st và chuyển: Annie) 

Miền Hạnh Phúc - Thơ Đức Huỳnh


MIỀN HẠNH PHÚC 

Ngày em đến bên cuộc đời quạnh vắng
Chợt xôn xao trong nắng mới tươi hồng
Hoa đơm bông xuân tỏa ngát hương nồng
Môi e ấp mắt xanh màu hồ thủy

Dáng sương khói từ chiêm bao mộng mị
Gọi mùa xuân lỡ thất lạc tìm về
Níu tay đời trổi nhạc khúc đê mê
Người có hẹn nối nguyện thề tiền kiếp

Ánh mắt ấy cho cuộc đời anh biết
Những buồn vui khắc khoải nỗi đợi chờ
Đêm khuya buồn sương sớm sáng tinh mơ
Lời nhung nhớ là bài thơ bất diệt

Chuyện tình yêu phải chăng là truyền thuyết
Dẫu trăng tàn nguyệt tận vẫn không phai
Đá mòn theo dòng nước chảy tháng ngày
Xin giữ lại kiếp này duyên kỳ ngộ


24 thg 2, 2014

Tóc nhuộm - Phượng ngày xưa

             
               

 TÓC NHUỘM    
          Phượng Ngày Xưa
                                      ***
          Bà chị họ tôi, lớn hơn tôi vài tuổi, từ Mỹ về, tóc nâu đen óng mượt, nhìn tôi chị nói:
- Sao mầy không nhuộm tóc?  coi tao nè,có người nói tao chỉ mới “sáu bó” thôi đó
- Họ nói vậy là đúng quá rồi…
- Vậy thì , chút nữa mầy đi với tao đến tiệm làm tóc nhen
-  Không đâu chị, em chỉ thích” Trời sinh sao để vậy thôi “
-Sao mầy hỏng nhớ là “không có người đàn bà xấu mà chỉ có người đàn bà không biết làm đẹp mà thôi”
Tôi hơi “nóng mũi” vì cái tính “thầy đời” của chị nên xẵng giọng:
- Em đã bảo là không thích mà.
Chị giận dỗi bỏ về, tôi không giữ chị lại vì tôi biết chị sẽ không giận tôi lâu… Hơn nữa, tại chị đã khiến tôi phải nhớ về quá khứ một cách da diết….
                                                    *****
          Ngày đó, cách nay hơn 50 năm, là một nữ sinh Trung Học, với mái tóc đen dày, ôm trọn bờ vai, tôi đã từng làm cho các anh học trò ngồi phía sau lưng tôi phải xao xuyến…Vào mùa Đông rét mướt, giờ ra chơi,ba đứa Hằng, Hòa, Huệ vây quanh tôi để  chọc phá : Nhỏ Hòa luồn hai tay vào tóc tôi bảo là “ấm quá”, Nhỏ Huệ thì bảo “ mày ăn  bao nhiêu chất bổ đều bị dồn lên tóc hết trơn nên thân hình mầy nhỏ xíu mà mái tóc thì to đùng” Nhỏ Hằng còn khám phá ra mấy cọng tóc bạc, bứt mạnh, làm tôi đau điêng,vậy mà, chúng nó vừa cười nắc nẻ vừa bảo:
-  Con nhỏ nầy nó yêu sớm nên tóc nó bạc rồi tụi bây ơi
- Ba đứa ỹ đông  ăn hiếp một mình tao hén,  mai mốt rồi biết tay tao…
          Thời gian trôi qua, chúng tôi rời khỏi mái trường thân yêu, mỗi đứa một nẻo đường đời, Huệ chọn ngành Bưu Điện,Hòa Hằng đi “gỏ đầu trẻ”,chỉ có tôi là quyết tâm theo đuổi ngành Luật để sau nầy có thể “xử” tụi nó nhưng số phận đưa đẩy, tôi cũng phải làm “cô giáo bất đắc dĩ” hơn chục năm, rồi thì đứa nào cũng chồng con đề huề, có đứa lại dang dở nợ duyên… nhưng không hề gặp nhau…  Cho đến khi biến cố lịch sữ 30/4/75 xảy ra…
                                           *****
          
Tôi gặp lại Huệ vào thời kỳ “bao cấp” dưới chế độ XHCN, Huệ nhìn tôi ngạc nhiên:
-  Trời ơi, mái tóc dày ôm trọn bờ vai đâu rồi mà sao lại cắt tém thế kia?  Đã vậy còn bạc nữa chứ…
Tôi vừa mừng vừa tủi nắm lấy tay nóbóp mạnh:
-  Thì lịch sữ đã sang trang rồi, tóc tém vừa gọn khi đi lao động, vừa đở tốn dầu gội… vừa cắt đứt một thời mộng mơ
-  Sao mầy có vẻ chán đời quá vậy?
- ”Hàng thần lơ láo” mấy ai dám ngẩng cao đầu kia chứ…
Dù chưa “thân thiện” lại với Huệ lắm, tôi cũng hỏi thăm tin tức Hằng Hòa thì được biết tụi nó cũng vẫn còn “Bán cháo phổi” ở Saigon nầy.  Vậy là bộ tứ P3H đã gặp lại sau hơn 20 năm…
                                       *****
          
Nhà nước XHCNVN mở rộng cửa đón nhận tinh hoa của nước ngoài, chồng tôi như cá hóa rồng tung bay thỏa thích ở những công ty ngoại quốc còn tôi thì vẫn rúc mình vào xó bếp để nuối tiếc một thời vàng son trong quá khứ…
          Nhà Huệ ở gần nhà tôi nên gặp nhau thường xuyên, có lần, nó đem cho tôi một chai thuốc nhuộm tóc rồi nói:”Giờ chồng làm cho ngoại quốc, gặp toàn người đẹp, mà mầy cứ như bà lão thế nầy thì coi chừng thua trắng tay đó nghen…”
Nghe lời xúi biểu của nó, tôi nhuộm tóc, gọt dũa mày mặt tay chân… Mọi người khen tôi trẻ ra nhiều nhưng chồng tôi thì vẫn lầm lầm lì lì, làm như không biết ngoại hình tôi đang thay đổi.  Khi 3H hỏi thăm, túc quá, tôi nói “ Tao mà có cạo trọc  đầu, ổng cũng hỏng biết nũa, chứ nói chi chuyện nhỏ nhoi nầy”
          Nhưng có lẽ tôi đã lầm… Trời không thương, khiến chồng tôi mắc bệnh nan y, ba lần mỗ bỏ cục u phổi và não. Lần mỗ sau cùng, anh tỉnh dậy, tôi vui mừng nói với anh là tôi sẽ “ xuống tóc” để đền đáp ơn trên và cầu nguyện cho anh tai qua nạn khỏi, anh lắc đầu bảo “Đừng có điên, mai mốt anh khỏe rồi, em được rảnh thì đi nhuộm tóc… để cùng ăn Tết với con cháu… “
          Tôi cuối xuống, hôn lên trán anh, nước mắt rơi đầm đìa trên vòng băng trắng quấn quanh đầu anh…

                                                          Một ngày cuối Đông 2002
(ảnh:Google)


22 thg 2, 2014

Anh Tam là gì? - BS Nguyễn Hy Vọng


Anh tam là gì?- BS. nguyễn Hy Vọng

Anh Tam là gì ?

Tôi không nghiên cứu chữ Nôm vì một lẽ giản dị, tôi không rành chữ nôm !
Nhưng từ 21 năm nay, trong khi tìm hiểu học hỏi và nghiên cứu các tiếng nói Đông Nam Á, thỉnh thoảng cũng có một vài tiếng nôm [không phải chữ nôm] lọt vào mắt đen của tôi, nhưng mà tôi cũng đâu bỏ đó thôi.
Gần đây khi xem lại Quốc Âm Thi Tập mà học giả Hán Nôm Đoàn Khoách đưa cho, tình cờ tôi nghĩ, sao mình không xem thử mấy chữ hóc búa như song viết hay anh tam có trong các từ điển nguồn gốc Đông Nam Á không ? Biết đâu ? Ta tìm trong từ điển của Thái, Lào, Miên, Miến, Chàm, Nùng, Malay, Indonesia v..v xem !?..
Khổ nỗi là có cả hàng bao nhiêu thứ tiếng và hàng mấy trăm từ điển, biết chọn quyển nào mà xem lại ? Tôi mới nghĩ ra một cách.
Tại sao ta không đọc vần / s / của tất cả các từ điển đó, và tại sao lại không đọc từ điển Lào trước, vì dầu sao xứ Lào cũng có chung biên giới với ta? Khổ nỗi là người Bắc không biết phân biệt /s / và / x /cũng không biết phân biệt giữa s / x và / ch /nữa! Họ đều phát âm lẫn lộn cả !
Mà ông Nguyễn Trãi thì đúng là dân làng Nhị Khê [Hà nội] Biết sao đây, thôi đành cứ đọc phần chữ scái đã!
May thay khi đọc đến quyển từ điển Lào của Russell Marcus thì tôi thấy hai chu song viết lù lù ra đó, có nghĩa là cách ăn mặc và cách ăn ở
Tôi lại xem quyển từ điển Thái của Mary Haaj thì may thay cũng hai chữ đó sờ sờ trước mắt, trang..138 và tôi đã trình bày hai chữ đó, đương nhiên là viết bằng chữ Lào và Thái chứ không phải chữ Nôm, với học giả Đoàn Khoách.
Có bạn sẽ hỏi, mắc mớ gì đến chữ Nôm? Xin thưa là trong tiếng Việt có 42% tiếng Thái Lào xen vào, nên cái dịp may/ tình cờ để gặp cũng khá lớn, vì giả thử :
Nếu bạn không có ai là bà con ở đây nhưng nếu nguời ta cho bạn biết là ở đây có đến 42% người là bà con của bạn thì dầu bạn có lủi vào cư xá Phước Lộc Thọ để tránh gặp họ, bạn cũng bị lôi ra nhìn mặt ngay trong vòng năm phút! Đó cũng là thời gian mà tôi để ra để tìm và lôi cổ hai chữ Song viết ra ánh sáng!
Chuyện đâu còn đó, hạ hồi phân giải, để quý vị học giả năm châu bốn biển rộng đường dư luận, chắc họ không hẹp hòi gì đối với hai cái chữ đã tối nghĩa từ hơn năm trăm năm rồi!
Bây giờ đến hai chữ anh tam, lạ lùng với tiếng Việt, xin trình bày ra đây cái gốc của chữ tam mà thôi :
Mây khách khứa, nguyệt anh tam
Bếp lạnh anh tam biếng hỏi han
Tuy rằng bốn biển cũng anh tamCũng may là lần này, khỏi cần tra cứu tự điển Lào Thái gì cho mệt, hai chữ : anh tam nằm chình ình ra đó [sic], muốn lơ đi cũng không được!.
Cái ông viết từ điển này* xem dưới đây thật là chu đáo, đâu vào đó. Cụ Nguyễn Trãi chắc sẽ phù hộ cho ông! [ ông ta còn sống!]
Còn sống mới còn cần phải xin phù hộ, chứ chết là linh thiêng rồi, đâu cần ai phù hộ nữa! Còn chúng ta thì nên khen ông ấy một phát và đọc mea culpa một lần, vì cứ chui đi tìm ba chữ ấy trong cái mỏ vàng Hán Việt nay đang khô cạn!
Của đáng tội, những chữ xưa con nhà đàng hoàng [chứ không phải con nuôi như ba cái chữ Hán Việt], là những cô gái có duyên mặn mà núp sau cái riềm như muốn nói với chúng ta rằng : có em đây nè, tụi em đây nè! tụi em available sao các anh, miệng thì nói thích tìm hiểu tụi em mà lại cứ đi e-mail cho ba cô gái Tàu trong Chợ Lớn, thì đến Congo cũng không tìm ra tụi em đâu!
Thì ra nghề chơi cũng lắm công phu, và phải chơi đúng đường .
Ghi chú :Tiếng Sedang * , gọi người em trong nhà là h-tam hoặc người con trai quen mà nhỏ tuổi hơn mình cũng là h-tam
Tiếng Malay cũng gọi như thế, hơi khác một chút là hi-tam và còn nói rõ là: hi tam is not uncommon name, especially for a younger child in the family. /
Sedang là một bộ lạc Mon Khmer mà tiếng nói khá giống với của chúng ta có # 40,000 người vùng Dakto và Toumo,rong
/ tiếng Malay chỉ có chừng 50 % dân Mãlai nói nhưng rất gần với tiếng Indonesia, 230 triệu người [bahasa Indonesia / tiếng Indonesia]
/ ngoài ra các thổ dân trên núi của Mã lai [ Semang, Sakai] cũng nói tiếng dòng Mon Khmer mà tiếng Việt ta là một nhánh lớn nhất của giòng ngôn ngữ đó.
(ảnh:ykhoahuehaingoai)

Chia tay Bích Hải: 21/2/2014

Ngày thứ sau 21/2/2014,các bạn nhóm SPSG-Mạc Đỉnh Chi gặp nhau tại "Nét Việt Xưa "P.12,Q.6 để chia tay Bích Hải Trần sau thời gian về thăm gia đình trở lại với công việc bên Úc...
Nhóm SPSG có Hòa,Hằng,Ngân Triều,Xuân Lộc,T.Hồng,Lê thị Nhiệm và MCĐ gồm vợ chồng Xuân-Diệu,Mondial Trinh,Đức Huỳnh,Lan Pham,Le thi Lang Khuê, MoonNguyen,Lethingoi,Bích  Hải....Tiếc là vắng Phung Vo (đang ở TN),Đinh Hỏi  Hồ thi Hoang Oanh và vài bạn khác không đến được.
Tuy có nhiều anh chị em lần đầu gặp mặt nhưng qua FB thì cũng như quen nhau đã lâu..
Mọi người chuyện trò thân mật.,nhắc đến một bài thơ của Đức Huỳnh mới sáng tác,cảm xúc về một câu chuyện ngày xưa-thời còn cắp sách .Đó là bài "Bóng Thiên Đường"(ko biết cám ơn ĐH ra sao)
Anh Ngân Triều tặng các bạn quyển "HỒN QUÊ",tuyển tập bình thơ Hán Nôm ,lưu hành nội bộ do anh chủ biên.
Hỏi  nhờ Hoa mang lại  tặng  Bích Hải một khung ảnh bằng tranh ghép gỗ do các em khuyết tật làm.
Sau bửa cơn thân mật là một màn hát karaoke,nhiều bài tủ được đem ra...không ngờ mọi người,tuy tuổi tác đã qua thời hoa niên nhưng chất giọng còn quá khỏe; Lang Khuê,Đuc Huynh,Xuanloc,Tuyethong,Mondial Trinh,Ngoi,Lan Pham,Moon Nguyen,Xuan-Dieu,.....Chỉ có Bich Hải và Pham Hoa ko tham gia nhưng vui thật là vui.
Rồi đến lúc chia tay,nhìn đồng hồ gần 3 giờ chiều ..Tuy chia tay nhung khoã ng cách địa  lý  không thành vấn đề,nhờ  internet.,chúng ta sẽ gặp hàng ngày nếu muốn....
Chúng ta cũng sẽ thắt chặt mối chân tình nầy hơn.
Tạm biệt các bạn.Chúc mọi người sức khỏe và mong ngày gặp lai..
Sau đây là một số hình ảnh do Tô Hằng ghi .



Bìa sách"Hồn Quê",tác giã đang ký tặng các bạn




Qua chuyện trò ,phát hiện ra Hằng và Mondia Trinh có  người quen ở xứ sở TN cũ..Cháu dâu Mondial Trinh là em Tuyết Hồng nên Modial  Trinh được 'lên chức cậu"
Trước khi chia tay ra về ,Bích Hải có gửi đến Trung tâm DNNKT-TEMC 1 số tiền (1 triệu đ)để phụ thêm vào bữa ăn cho các em.Tô Hằng sẽ chuyển cho TT


20 thg 2, 2014

Đột quị và cơn đau tim - BS.Nguyễn Ý Đức



Stroke tiếng Việt gọi là Đột Quỵ hoặcTai  Biến Mạch Máu Não, còn Heart Attack là Cơn
 Đau Tim. Hai bệnh có một số  điểm giống và khác nhau đôi khi cũng khó mà phân biệt.

 Cả hai đều gây  ra do sự gián đoạn cung cấp máu cho mỗi bộ phận là não và tim.
 Cả hai  đều cần được cấp cứu tức thì vì hậu quả của bệnh tùy thuộc vào điều trị sớm  hay muộn.
 Triệu chứng của hai bệnh đều khác nhau.

 Nhận diện và nhớ được sự khác biệt về dấu hiệu
 Báo động sự xuất hiện giữa hai bệnh đôi khi> cũng gây bối rối cho nhiều người.
 Xin cùng tìm hiểu về hai bệnh này.

 Trước hết, xin nhấn mạnh là các tế bào trong cơ  thể hoạt động được đều nhờ chất dinh
 dưỡng và dưỡng khí do dòng máu cung cấp.
 Gián đoạn sự cung cấp này sẽ đưa tới rối loạn chức năng cho bộ phận đó rồi cho  toàn cơ thể.
 Não bộ và tim là hai bộ phận chủ chốt của cơ thể  và rất nhậy cảm với sự thiếu cung cấp nguồn
 nhiên liệu để hoạt động, dù sự gián  đoạn chỉ trong vài phút đồng hồ.
 Troke là gì?
 Stroke là một cơn yếu ớt bất chợt ở một  phía của cơ thể gây ra do sự gián đoạn lưu hành máu tới một phần nào đó của  não.
 Ngưng cung cấp máu có thể là do ở trên não có  một cục máu làm tắc nghẽn ( 85%)  hoặc do một mạch máu bị đứt  rách.
 Không có máu, tế bào não chết liền nếu không  được cấp cứu.
 Mỗi phút không điều trị đưa tới hủy hoại cho 1.9  triệu tế bào não, 7.5 miles sợi thần kinh và 14
 tỷ điểm giao liên kết hợp thần  kinh.
 Báo cáo y học của American Heart diễn tả sự tổn  thương tế bào não khi không được điều trị
 với sự hóa già của cơ quan này như  sau:
 Cứ một giây không điều trị não già đi gần 8 giờ,
 mỗi phút không điều trị, não già gần 3 tuần lễ, chậm điều trị 1 giờ, não già đi  3.6 năm và nếu không chữa, não già đi 36 năm. Mà não đã hóa già hết hoạt động  thì hậu quả tai hại sẽ vô lường, vĩnh viễn.
 Coi vậy thì cấp cứu điều trị Stroke quan  trọng như  thế nào.?
 Cho tới nay, đột quỵ được coi là đệ tam sát thủ  đối với con người, sau bệnh tim và ung thư và
 là đệ nhất nguyên nhân gây ra tàn  phế cơ thể, đệ nhị hung thủ gây tàn phế thần kinh, sau bệnh
 Alzheimer.
 Bên Hoa Kỳ, hàng năm có tới trên dưới 700,000  người bị stroke với gần 200,000 tử vong.
 Sống sót thì cứ một trong sáu người cần chăm sóc  tại các cơ sở lâu dài; ba trong bốn người
 giảm khả năng làm việc.
 Kinh hoàng như vậy mà dường như nhiều người vẫn  chưa biết rõ về bệnh cũng như chưa chịu áp
 dụng các phương thức phòng ngừa để  bệnh không đến với mình.
 Những dấu hiệu báo trước
 Dấu hiệu tùy thuộc nguyên nhân gây tai biến,> vùng não và số lượng tế bào bị tổn thương.
 Ðiểm đặc biệt của dấu hiệu báo động > là một số những “Ðột Nhiên”.

- Ðột  nhiên thấy yếu một bên cơ thể như mặt, tay
 hoặc chân là dấu hiệu sớm nhất và thông thường nhất
- Ðột  nhiên thấy tê dại trên mặt, cánh tay hoặc chân ở một nửa thân  người;
- Ðột  nhiên thấy bối rối, nói lơ lớ khó khăn hoặc không hiểu người khác nói  gì;
-  Ðột nhiên có khó khăn nhìn bằng một hoặc cả hai con  mắt;
- Ðột  nhiên chóng mặt, đi đứng không vững, mất thăng bằng;
- Đột  nhiên thấy nhức đầu như búa bổ mà không rõ nguyên nhân.

 Không phải tất cả các dấu hiệu này đều xẩy ra  trong mỗi tai biến. Nhưng nếu thấy một vài trong
 những dấu hiệu đó là phải kêu  cấp cứu, tới nhà thương ngay. 

Đây là trường hợp khẩn cấp, trễ phút nào nguy hiểm  gia tăng với phút đó.
 Y giới đưa ra trắc nghiệm gọi tắt là FAST để sớm phát hiện  stroke:
 F =
 Face: yêu cầu  họ cười, coi xem một bên mặt có méo, môi xệ.
 A =
 Arm: yêu cầu dơ  2 tay lên cao, coi xem một tay có yếu xụi  thõng xuống.
 S =
 Speech: yêu cầu  nhắc lại một câu nói, coi xem giọng nói có ngọng lớ, nhắc lại có đúng
 T=
 Time: có nghĩa  thời gian điều trị là quan trọng, cần hành động kêu 911 cấp cứu ngay.
 Nếu áp dụng trắc nghiệm này thì đôi khi người  thường cũng dễ dàng thấy stroke đang xuất hiện.
 Ngoài ra, tùy theo não trái hoặc phải bị tổn  thương mà triệu chứng khác nhau đôi chút:
 Ðột quỵ  ở não trái hay phải đều đưa tới suy yếu hoặc tê liệt của phần cơ thể phía đối  diện cộng thêm mắt mở rộng hoặc môi xệ xuống;
 Ðột quỵ  não trái gây ra rối loạn về ngôn ngữ ảnh hưởng tới việc phát ra và hiểu lời  nói kể cả đọc và viết.

 Lý do là trung tâm kiểm soát ngôn  ngữ thường nằm bên não trái. Nạn nhân cũng có rối loạn về trí nhớ, một chút > rối loạn hành vi, chậm chạp và dè dặt  hơn.
 Tổn  thương não phải: Ngoài tê liệt nửa thân phía trái, bệnh nhân còn bị mất trí  nhớ, hành vi hấp tấp, không suy nghĩ, kém nhận xét về không gian, hay bị xúc  động, buồn rầu và chỉ để ý tới sự việc xẩy ra mé phải cơ thể. Chẳng hạn bệnh  nhân không thấy có người tới ở phía trái hoặc bỏ quên thực phẩm trên phần đĩa bên trái.
 Điều trị
 Điều trị stroke tùy theo bị máu cục hoặc đứt  động mạch.
- Máu cục thì thuốc loãng máu như aspirin là ưu  tiên rồi tới heparin…Aspirin cần được dùng
 trong vòng 3 giờ sau tai  biến.
- Còn stroke do đứt mạch máu thì cần giải phẫu để  sửa chỗ đứt và giảm áp lực của máu tràn
 đè lên tế bào não. Aspirin không được  dùng vì sẽ làm máu loãng, chẩy nhiều hơn.
 Sau giai đoạn cấp cứu, bệnh nhân được tiếp tục  điều trị tại Trung tâm Phục hồi Chức năng, để lấy lại các chức năng đã mất hoặc suy yếu gây ra do sự thiếu nuôi dưỡng tế bào não.
 Tóm lại: Tai  biến Động mạch não là một tai nạn trầm trọng, cần được cấp cứu tức thì để cứu
 vãn sự sinh tồn của tế bào thần kinh. Nhiều nhà chuyên môn  coi tai biến này nguy hiểm như Cơn Suy Tim heart attack, và gọi là Brain  Attack.
 Tai biến có thể viếng thăm bất cứ ai, không kể  tuổi tác, nam nữ, giầu nghèo.

 Heart Attack là gì?
 Tim là bộ phận thiết yếu trong việc nuôi dưỡng  toàn bộ tế bào trong cơ thể. Hằng ngày, tim
 liên tục làm việc suốt 24 giờ để bơm  một khối lượng hơn 7000 lít máu. Ðể hoàn thành công việc này, tim cần oxy và  chất dinh dưỡng do động mạch vành (Coronary Artery) cung cấp.
 Vì nhiều lý do khác nhau, mặt trong của động  mạch vành bị các mảng chất béo bám vào, làm
 cho động mạch trở nên cứng và hẹp,  máu lưu thông giảm đi. Một máu cục có thể thành hình và gây tắc nghẽn hoàn toàn  sự lưu hành của máu. Tế bào tim không nhận được chất dinh dưỡng và oxy, sẽ bị  hủy hoại Ðó là sự nhồi máu cơ tim (myocardial  infarction). Thời gian thiếu máu  càng lâu thì sự hủy hoại của tế bào tim càng lan rộng và cơn đau tim càng trầm  trọng hơn.
 Ðôi khi, cơn đau tim cũng xảy ra khi động mạch  vành co thắt tạm thời làm cho lưu lượng máu
 tới tim giảm đi. Các cơn co thắt tạm  thời này có thể gây ra do căng thẳng tâm thần, tiếp xúc với thời tiết lạnh, khói  thuốc lá hoặc khi sử dụng vài loại thuốc như bạch phiến…
 Tại Hoa Kỳ, mỗi năm có khoảng 1,5 triệu người bị  Cơn Đau Tim với hậu quả là gần 500,000 trường hợp tử vong.
 Hơn một nửa số tử vong này xảy ra 1 giờ sau cơn đau và trước khi bệnh nhân tới  bệnh viện. Ngoài ra đã bị Heart attack cũng thường đưa tới Stroke.
 Cơn đau tim là một trường hợp khẩn cấp, cần được  điều trị tức thì. Mỗi giây phút trì hoãn là
 giây phút dẫn tới “thập tử nhất  sinh” cho người bệnh.
 May mắn là cơn đau tim có thể điều trị được và  các nguy cơ gây ra cơn đau tim có thể đối phó,
 thay đổi để phòng ngừa căn bệnh  hiểm nghèo này.
 Những dấu hiệu báo trước Cơn ÐauTim
 Có một số dấu hiệu báo trước sự xuất hiện của  cơn đau tim:
- Cảm giác  khó chịu, đau đè như có vật nặng ép trên ngực, kéo dài tới mấy phút rồi mất  đi, nhưng có thể tái xuất hiện. Cơn đau có thể nhè nhẹ vừa phải tới đau không  chịu được.
- Cảm giác đau từ ngực chạy lên vai, cổ hoặc lan ra cánh tay;  đầu ngón tay cảm thấy tê tê.
- Choáng  váng, muốn xỉu, đổ mồ hôi, buồn nôn, khó thở.
- Lo sợ,  nóng nẩy, bồn chồn.
- Da xanh  nhợt.
- Nhịp tim  nhanh, không đều.
 Nếu cảm thấy một trong những dấu hiệu này thì  phải kêu cấp cứu ngay.
* Nên lưu ý là phụ nữ có thể> có các dấu hiệu khác  hoặc không rõ ràng như nam giới. Họ có thể
 cảm thấy đau ở bụng, cho là bị ợ chua  với da ẩm ướt hoặc mệt mỏi bất thường. Mà không ngờ là có thể đang bị heart  attack.
 Ðiều trị
 Ngay khi cảm thấy có dấu hiệu bị cơn đau tim,  bệnh nhân cần phải kêu số điện thoại cấp cứu để được đưa đi khám bệnh và điều  trị càng sớm càng tốt.

Ðiều trị sớm có thề> ngăn ngừa hoặc giới hạn sự hư hao của  tế bào tim và giảm được tử vong cho người bệnh.
 Trên đường chuyên trở bệnh nhân tới bệnh viện,  nhân viên cấp cứu đã có thể bắt đầu sự chữa trị với phương tiện sẵn có trong xe  cấp cứu. Họ thường xuyên liên lạc trực tiếp với bác sĩ tại bệnh viện để thông  báo tình trạng người bệnh và tham khảo ý kiến về cách thức đối phó với cơn đau
 tim. Họ có thể cho bệnh nhân thở oxy, dùng thuốc giảm đau tim nitroglycerin,  morphine.Họ cũng sử dụng máy cấp cứu tim khi nhịp tim rối loạn, tạm  ngưng..
 Tới nhà thương, bệnh nhân được đưa vào phòng cấp  cứu tim trang bị đầy đủ dụng cụ, và dược
 phẩm. Các bác sĩ sẽ hành động ngay để  phục hồi sự lưu hành máu tới tim, giảm thiểu tổn thương cho các tế bào và liên  tục theo dõi tình trạng bệnh.
 Thuốc gây tan cục huyết được dùng trong vòng 1  giờ kể từ khi bắt đầu có dấu hiệu của cơn
 đau tim.
 Thuốc loại nitrate để giúp động mạch bớt co thắt  và giảm cơn đau trước ngực.
 Thuốc chống đông máu đề làm máu loãng, tránh  đóng cục trong lòng động mạch.
 Thuốc viên aspirin để ngăn ngừa tiều cầu kết tụ  với nhau…
 Ngoài ra còn các dược phẩm giúp hạ huyết áp,  giảm sức căng của động mạch, nhờ đó tim làm
 việc nhẹ nhàng hơn; thuốc điều hòa  nhịp tim; thuốc an thần giảm đau. Bệnh nhân liên tục được hít thở  oxy…
 Thời gian điều trị tại bệnh việc tùy thuộc tình  trạng nặng hay nhẹ của bệnh, sự đáp ứng với các phương thức chữa  trị, thường thường là năm, sáu> ngày nếu không có biến  chứng.
Trước khi xuất viện, bệnh nhân được hướng dẫn về  cách thức chăm sóc và dùng thuốc, về chế độ
 dinh dưỡng, về nếp sống, về sự vận  động cơ thể với chương trình vật lý trị liệu, phục hồi chức năng của tim. Bệnh  nhân sẽ hiểu rõ nên vận động như thế nào để tăng cường sức mạnh của cơ thể mà  không gây ra rủi ro cho trái tim, hiểu rõ về bệnh tim của mình và biết cách đối  phó với các khó khăn trong đời sống hằng ngày để tránh cơn đau tim tái  phát.
 Kết luận
 Dù là Cơn Đau Tim hoặc Đột Quỵ, cả hai bệnh đều  là “thậm cấp chí nguy”, cần được điều
 trị tại bệnh viện tức thì.
 Nhận biết và nhập tâm các dấu hiệu báo động sự  xuất hiện của Đột Quỵ và Cơn Đau Tim là
 việc cần thiết để cứu vớt sự  sống.
 Kính chúc mọi sự bình an.


> Bác sĩ Nguyễn Ý

Xem vỡ kịch "Giông tố"

Đây là vỡ kịch "Giông tố của Vũ Trọng Phụng" do ban kịch Sống của Túy Hồng trình diễn tại Cali.
Môt trong những trang đau thương của xã hội Việt thời Pháp thuộc
Vỡ kịch dài đến 3 tiếng.Thích hợp cho bạn nào :"ko đau lưng".

(st và chuyển:H.Phi)

19 thg 2, 2014

Mai về - Thơ Bích Hải Trần

MAI VỀ

Xuân đong đầy nỗi yêu thương 
Tình xuân hơi thở viễn phương theo về 
Mai đời mấy ngã lê thê
Rũ sầu cánh nhạn hẹn thề đơn côi

Ngày trôi níu giữ chân trời
 Giữ lời ước hẹn giữ đời cho nhau
 Chiều rơi rơi rụng giọt sầu
Hoen mi lệ ứa nhạt màu phấn son

Hợp ly đời cuộc vuông tròn
Phong linh vang vọng mỏi mòn vợi trông
Trầm hương hương thắp men nồng
Hoà chung nhịp thở lấp vòng càn khôn

Kiên tâm sông cạn đá mòn
Trung trinh trọn tấm lòng son một đời
Rồi mai mai cách đôi nơi
Lòng chàng ý thiếp vẹn lời thủy chung

Chia nhau nỗi nhớ muôn trùng 
Sầu phân đôi nhánh khôn cùng nhớ thương
Tình xa xa cách đoạn trường
Yêu nhau tự nẻo vô thường hổn mang

Mai về nơi cõi trần gian
Niềm thương nỗi nhớ ứa tràn xót xa
  Ngày xa xa cách chóng qua
Tin yêu trọn kiếp thiết tha, mai về 

Gió Biển
19-02-2014


Công dụng của thuốc muối

Công dụng của Thuốc Muối
(BAKING SODA)
 Dr. Mercola
          Baking soda, hay sodium bicarbonate, tiếng Việt gọi là “Thuốc Muối” hay “Thuốc Tiêu Mặn” có mặt trên kệ bếp của nhiều gia đình cho việc nướng bánh và tẩy rửa. Nhưng nó còn nhiều công dụng khác mà bạn chưa biết đến để tận dụng.
          Chẳng hạn như bạn có thể dùng baking soda để lấy cái dằm ở ngón tay ra một cách an toàn, hay bạn có thể dùng nó để làm kem đánh răng.
           Bạn có thể mua một hộp baking soda với giá 1 dollar. Nó là một trong những dụng cụ y tế rẻ tiền và an toàn nhất, vì vậy thật là có lý để bạn tìm hiểu về nhiều công dụng của baking soda. 
 Tóm tắt lịch sử của baking soda.
          Ở dạng tự nhiên, baking soda được biết đến như nahcolite, một loại khoáng chất được tạo ra từ thời cổ đại khi các hồ bị bay hơi một cách nhanh chóng bởi nhiệt độ cao. Nahcolite chứa một lượng lớn sodium bicarbonate, đã được sử dụng từ nhiều ngàn năm. Ví dụ, người Ai Cập dùng nahcolite làm xà phòng để tẩy rửa. Sau đó, xuyên suốt lịch sử, nhiều câu chuyện của nhiều dân tộc kể lại rằng baking soda được sử dụng khi làm bánh mì và các loại bánh nở khác.
          Tuy nhiên, mãi đến năm 1846 hai vị tiến sĩ Austin Church và John Dwight mới bắt đầu sản xuất và bán baking soda. Trong những năm 1860, baking soda là một thành phần trong sách dạy nấu ăn, và trong những năm 1930 đã được quảng cáo rộng rãi như là một “dược phẩm đã được chứng minh”. Đến năm 1972, ý tưởng giữ một hộp baking soda trong tủ lạnh để giữ cho thực phẩm tươi mới nảy sinh và nhiều người đã thực hành như thế.
          Baking soda được phổ biến bởi Arm & Hammer hơn 150 năm qua. Trong khi nhiều người biết về công dụng trong nấu ăn và tẩy rửa, thì ít ai nhận ra rằng baking soda cũng có nhiều dược tính mạnh mẽ.
 Baking Soda có thể giúp chống cảm lạnh và cúm
          Một số người tin rằng khi uống baking soda, nó có thể giúp cho cơ thể duy trì sự cân bằng độ pH axit-kiềm trong máu. Đây có khả năng là điều cơ bản trong việc đề nghị sử dụng baking soda chống lại các triệu chứng của cảm lạnh và cúm. Trong tập sách “Cách dùng Arm & Hammer Baking Soda trong y học” xuất bản năm 1924, Tiến sĩ Volney S. Cheney kể lại những thành công của ông trong điều trị cảm lạnh và cúm với thuốc muối baking soda. 
          “Năm 1918 và 1919 trong khi dịch vụ y tế công cộng Mỹ chiến đấu với bệnh “cúm”, điều làm bác sĩ Cheney chú ý đó là những ai đã hoàn toàn có độ pH là kiềm nhờ uống baking soda rất ít bị lây bệnh cúm, những ai bị nhiễm bệnh, nếu nhanh chóng đưa cơ thể lên chỉ số pH kiềm thì chỉ bị cúm nhẹ.
          Từ đó bác sĩ Cheney điều trị mọi trường hợp cảm lạnh và cúm bằng cách cho uống ngay nhiều lần thuốc muối baking soda và rất nhiều trường hợp chỉ trong vòng 36 giờ thì các triệu chứng hoàn toàn chấm dứt.
          Hơn nữa, trước Câu lạc bộ phụ nữ và Hiệp hội phụ huynh-giáo viên, bác sĩ Cheney đã ủng hộ việc sử dụng baking soda để phòng ngừa “cảm lạnh” với kết quả là đến bây giờ nhiều báo cáo  vẫn đang tiếp tục gởi về nói rằngnhững ai uống baking soda không bị nhiễm bệnh, trong khi những người chung quanh hầu như bị cúm cả.
          (Cũng không quá cho việc nâng độ pH lên độ kiềm tối ưu do hoạt động của baking soda là nhất định, vì tôi (bác sĩ Cheney) cũng thường dùng axit hydrochloric (pH=2) pha loãng để tiêm vào tĩnh mạch và giúp các bệnh nhân hầu như khỏi nhiễm trùng cấp tính ngay lập tức. Rõ ràng việc này đẩy độ pH theo hướng ngược lại với baking soda, tuy nhiên cả hai đều có tác dụng, cho thấy rằng cách thức hoạt động có thể là cách khác hơn là độ pH trung gian.)
          Việc sử dụng baking soda tương đối dễ dàng và vô hại ngay cả khi bạn không thấy các triệu chứng cảm lạnh thuyên giảm. Chỉ đơn giản hòa tan lượng baking soda đề nghị vào ly nước và uống. Liều lượng đề nghị cho cảm lạnh và cúm của công ty Arm & Hammer năm 1925 là:
          Ngày 1 : Uống 6 liều cách nhau 2 tiếng. Mỗi lần uống  ½ muỗng cà phê baking soda trong ly nước đầy.
          Ngày 2 : Uống 4 liều cách nhau 3 tiếng. Mỗi lần uống  ½ muỗng cà phê baking soda trong ly nước đầy.
          Ngày 3 : Uống 2 liều vào buổi sáng và buổi chiều. Mỗi lần uống  ½ muỗng cà phê baking soda trong ly nước đầy.
          Những ngày tiếp theo : uống 1 liều ½ muỗng cà phê baking soda trong ly nước đầy vào buổi sáng cho tới khi triệu chứng chấm dứt.
 Các công dụng khác của baking soda.
1. Đau loét : Tôi đã đề nghị cho nhiều người kể cả những người trong nhà và ngạc nhiên khi thấy hiệu qủa đáng ca ngợi của nó. Điều này có lý, vì baking soda nhanh chóng trung hòa axit trong dạ dày. Liều lượng thường là 1-2 muỗng cà phê trong một ly nước đầy.
2. Lấy dằm ra ngoài : Cho một muỗng xúp baking soda vào ly nước nhỏ, rồi ngâm vùng bị dằm vào hai lần một ngày. Nhiều dằm sẽ tự ra ngoài sau vài ngày sử dụng liệu pháp này.
3. Cháy nắng : Cho ½ chén baking soda vào bồn tắm rồi ngâm mình trong bồn. Khi ra khỏi bồn hãy để người khô tự nhiên, không dùng khăn lau muối bám vào người để gia tăng hiệu qủa. Bạn cũng có thể cho hỗn hợp baking soda và nước vào gạc băng lạnh và đắp lên chỗ phỏng nắng. 
4. Khử mùi : Nếu bạn muốn tránh sản phẩm khử mùi và chống đổ mồ hôi có chứa paraben và nhôm, hãy thử lấy một nhúm baking soda nhào với nước để thay thế. Bột sền sệt này là chất khử mùi đơn giản tự nhiên và hiệu quả.
5. Nâng cao hiệu suất thể thao : Các vận động viên chạy bộ đường dài từ lâu đã uống viên baking soda trước cuộc đua để gia tăng năng lực. Tôi không đề nghị bạn thử nó ở nhà, tôi chỉ đưa ra  một ví dụ về lợi ích của baking soda.
6. Kem làm sạch vôi răng:  Lấy 6 phần baking soda trộn đều với 1 phần muối biển, rồi cho vào lọ để sử dụng. Làm ướt đầu ngón tay trỏ rồi chấm vào muối này chà khắp lợi và răng. Bắt đầu ở hàm trên phía ngoài rồi phía bên trong. Làm như thế với lợi và răng hàm dưới. Nhổ ra ngoài phần muối dư. Sau 15 phút súc miệng cho sạch. Hỗn hợp muối này rất hiệu qủa trong việc diệt khuẩn ở răng miệng và dần dần làm sạch vôi răng.
7. Kem làm trắng răng tự nhiên: Dằm nhuyễn 1 trái dâu tây chín (strawberry) rồi trộn đều với 1/2 muỗng cà phê baking soda (thuốc muối). Trát hỗn hợp này lên răng và để yên 5 phút rồi đánh răng. Phương pháp này chỉ sử dụng một tuần một lần, làm nhiều hơn có thể làm hỏng men răng.
8. Côn trùng cắn : Cho một chút nước vào baking soda rồi thoa lên chỗ bị muỗi, kiến cắn. Cũng có thể thoa bột baking soda khô lên da. Cách này giúp giảm ngứa.  
9. Ngâm chân : Cho ba muỗng canh baking soda vào chậu nước ấm rồi ngâm chân.
10. Tẩy da chết : Trộn đều ba phần baking soda, một phần nước có thể dùng để tẩy da chết trên mặt và cơ thể. Đây là cách tự nhiên, ít tốn kém và nhẹ nhàng có thể sử dụng hàng ngày.
11. Tẩy độc : Cho baking soda và giấm táo vào bồn nước ấm rồi ngâm mình. Cách này giúp giảm đau nhức và tẩy độc. Nó cũng giúp làm sạch bồn tắm và ống cống nữa.
12. Baking soda cũng tuyệt vời để làm sạch các vật dụng ở nhà bếp.
Bạn có thể để hộp baking soda ở tủ thuốc, ở nhà bếp, phòng tắm và chung với các sản phẩm làm sạch khác.
13. Cọ rửa phòng tắm và nhà bếp. Rắc baking soda trên bề mặt và và cọ rửa.
14. Làm sạch đường cống. Rắc baking soda xuống ống thoát nước, xong đổ thêm giấm táo (apple cider vinegar) và để nó sủi bọt trong 15 phút, sau đó xả nước nóng. Đây là cách an toàn thay thế cho dùng hóa chất.
15. Làm sạch nồi chảo. Ngâm nồi, chảo trong nước nóng và baking soda 15 phút sẽ dễ dàng tẩy sạch các vết dính.
16. Chùi rửa gía sắt nướng thịt. Sử dụng baking soda để chà rửa  gía nướng thịt.
17. Làm sạch đồ chơi trẻ em: ngâm đồ chơi trong dung dịch 1 lít nước cà 4 muỗng canh baking soda.
18. Làm mềm quần áo. Cho 1/2 chén baking soda vào quần áo khi giặt, quần áo sẽ mềm mại, trắng và mới hơn.
19. Làm sạch thảm. Rắc bột baking soda lên thảm, dể 15 phút rồi dùng máy hút bụi thảm.
20. Đánh bóng dụng cụ bằng bạc. Xả nước nóng vào bồn rửa chén, lót miếng giấy bạc bên dưới, cho baking soda lên giấy bạc, ngâm các miếng bạc lên trên cho tới lúc sạch.
21. Khử mùi hôi của giày. Rắc baking soda vào trong giày.
22. Chữa cháy nhỏ. Trường hợp xảy ra việc cháy nhỏ do dầu mỡ trong nhà bếp, rắc baking soda lên để dập tắt ngọn lửa.
23. Ngâm các vật dụng dùng cho đánh răng vào ly nước ấm với 2 muỗng cà phê baking soda sẽ khử mùi và làm sạch dụng cụ.
24. Dùng để hạ ợ nóng (heartburn), ợ chua. Theo hướng dẫn ghi trong hộp.
25. Rửa tay. Không dùng xà bông. Lấy 3 phần baking soda, 1 phần nước, trộn chung rồi rửa tay, sẽ khử mùi và đất bám ở tay. Hoặc lấy 3 phần baking soda này cho vào xà bông rồi rửa tay.
26. Làm sạch tóc. Lấy một nhúm baking soda cho vào lòng bàn tay cùng với xà bông gội đầu. Gội đầu như thường lệ. Baking soda giúp tẩy keo xịt tóc hay dầu xức tóc làm cho tóc sạch hơn. Bây giờ bạn không ngại thoa dầu dừa vào chân tóc để trị gầu hay giúp tóc mọc vì sau đó tóc bóng dầu nữa. Gội đầu với baking soda sẽ làm sạch dầu.
27. Làm sạch lược, bàn chải. Ngâm trong 1 tô nước ấm với 1 muỗng cà phê baking soda.
28. Làm sạch khăn, xốp rửa chén. Ngâm trong 1 lít nước ấm với 4 muỗng xúp baking soda.
Để khử trùng mạnh hơn nữa, dùng microwave.
29. Khử dầu mỡ. Rấc baking soda lên chỗ dính dầu mỡ và chà với bàn chải ướt.
30. Khử mùi thùng rác. Rắc baking soda vào đáy thùng.
31. Khử mùi ống cống. Đổ nửa chén baking soda vào ống thoát nước ở các bồn nước trong khi mở vòi cho chảy nước ấm. Việc này sẽ trung hòa chất axit và khử mùi hôi.
32. Tươi mát tủ quần áo. Đặt một hộp baking soda vào kệ quân áo để giữ quần áo được thơm tho.
33. Đa năng cho cắm trại. Dùng để tẩy chất dơ, rửa tay, rửa chén nồi, khử mùi, kem đánh răng, chữa cháy, v.v.
34. Bảo quản hầm cầu (septic care). Thường xuyên dùng baking soda trong ống nước có thể giúp hệ thống bồn cầu thông chảy. Một chén baking soda mỗi tuần sẽ duy trì độ pH thich hợp cho bể phốt (septic tank).

35.Rửa rau cải và trái cây. Baking soda là cách dùng ăn toàn để rửa sạch các chất bẩn bám vào rau quả. Rắc baking soda lên miếng xốp sạch, chà rửa và xả nước cho sạch.
(st và chuyển:N.Diễm)