Mặt trăng quay quanh quỹ đạo của trái đất, trái
đất quanh mặt trời. Khoảng cách giữa trái đất và hai thiên thể này từ
sáng đến tối hầu như không thay đổi. Thế mà có lúc ta thấy mặt trời hoặc
mặt trăng to như cái nia, còn lúc khác lại chỉ bé như quả bưởi. Tại sao
vậy?
Lý do là trong những điều kiện nhất định, mắt của con người nhìn mọi vật dễ sinh ảo giác. Chúng ta hãy xét hai ví dụ:
(
Hình 1.
|
Hình 2.
|
(2)
Hiện tượng ảo giác quang học, hay còn gọi là tác dụng thấu quang. Hình
2: Hình tròn màu trắng nhìn có vẻ to hơn hình tròn màu đen, mặc dù chúng
bằng nhau. Kết hợp hai ví dụ trên, chúng ta có thể giải thích hiện
tượng thay đổi độ lớn của mặt trời và mặt trăng như sau:
Khi mặt trời và mặt trăng mới mọc hoặc sắp lặn, phía
đường chân trời chỉ có một góc khoảng không. Gần đó lại là núi đồi, cây
cối, nhà cửa hoặc các vật khác. Mắt chúng ta tự nhiên sẽ so sánh mặt
trời hoặc mặt trăng với các vật kể trên, vì vậy ta có cảm giác chúng như
to hẳn ra. Nhưng khi lên tới đỉnh đầu, bầu trời bao la không có vật gì
khác, chúng ta thấy chúng nhỏ hẳn lại.
Mặt khác, khi mặt trời hoặc mặt trăng mới mọc hoặc sắp
lặn, bốn phía đều mờ tối khiến ta có cảm giác chúng sáng hơn (như ví dụ
2, vòng tròn trắng giữa nền đen). Khi đó, mắt ta sẽ thấy chúng to hơn.
(Theo 10 vạn câu hỏi vì sao)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét