Đông về tuyết phủ trắng thân em,
Dáng đẹp lung linh thiếu mịn mềm.
Bướm chẳng còn vây hôn quấn quit,
Mây quanh nhàn nhạt vuốt êm êm.
Chim đi xa vắng không còn tiếng,
Nước bỏ nguồn trong cứng gốc kềm.
Đông đến chi làm em tái lạnh,
Thân ngà dáng ngọc chạnh buồn thêm!
HỒ NGUYỄN (09-02-19)
HỌA: LẠNH LÒNG HAY LẠNH TUYẾT
Áo ấm không làm ấm áp em,
Dầu cho tuyết phủ ướt vai mềm.
Bên ngoài giá lạnh tim tan vỡ,
Bởi vấng người thương quyến rủ êm.
Đá tuyết đông đầy lồng lộng gió,
Tình yêu đầy dẩy mắc gông kềm.
Đời người chớn chở bao phiền muộn,
Chất chứa niềm đau nhắc tủi thêm.
Trần Đông Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét