CÒN VƯƠNG NỖI NHỚ
***
***
Nhớ xưa hai đứa "Trốn - Tìm"
Dư âm ngày cũ, trong tim còn đầy.
"Oánh -Tù - Tì", em thua dài,
Nên em cứ mãi tìm hoài "người ta".
Trốn em, anh lại trốn xa,
Để em đêm tối sợ ma, thua hoài,
Để em nước mắt ngắn dài,
Anh lau giọt lệ, một đời khó quên!
Lớn lên chinh chiến triền miên,
Anh đi biền biệt, bỏ quên quê nhà,
Mặn nồng cơm hến* miền xa,
Nhạt tình xóm nhỏ, mắm và với rau,**
Ngó sen bông súng năm nào
Còn vương nỗi nhớ, dạt dào tình thơ.
Tre vàng kẽo kẹt trăng mơ,
Lệ nhòa tóc rũ thẫ n thờ bên song.
Ngày ngày gói nhớ chôn mong,
Đêm đêm hồn mộng vượt sông trèo đèo.
Tình đi dưới ánh trăng treo,
Tình về với dĩa dầu hao bấc tàn.
Bao năm ôm giấc mộng vàng
Tỉnh ra lại thấy mộng hoàn mộng thôi.
Nỗi lòng khôn tỏ, người ơi!!!
VHP. Hải Vân
(CA. March 10-2012)
Cảm tác bài "CÒN VƯƠNG NỖI NHỚ
Gió sương điểm bạc mái đầu.
Nghe câu thơ trách mà rầu lòng ai.
Bóng hình xưa tưởng mờ phai.
Qua bao năm tháng.... ngày dài đêm thâu.
Đời riêng chìm nỗi bể dâu...
Mãi lo bắt bóng nhẹ câu ân tình
Bây giờ còn chỉ một mình...
Cô đơn một bóng một hình nhẹ tênh.
Thôi đành đổ tại nợ duyên.
Một lời tạ lỗi.... gửi tình thương xa.
Mai sau ... dù có Ngân hà...
Quyết lòng vượt sóng để ta gặp người..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét