1./ TỰ HỌA
vẽ tôi mực rượu giấy trời
nửa say nửa tỉnh nửa cười nửa đau
vẽ tôi thơ viết nửa câu
nửa câu ma quỷ đêm sâu gọi về
vẽ tôi thấy đẹp là mê
thấy ghen là sợ thấy quê là nhà
vẽ tôi lặng nhớ mưa xa
tiếu lâm đời thực khóc òa chiêm bao
vẽ tôi xê dịch ba đào
bốn mươi chín ký thấp cao chân mình
vẽ tôi con Lợn cầm tinh
con Gà cầm tháng con Tình cầm tay
vẽ tôi mưa nắng béo gầy
2./ Cô gái Ba Lan
Chân dài đầu nhỏ cổ cao
tóc vàng da trắng môi đào mắt đen
mới nhìn mà ngỡ từng quen
quen em rồi
có người em
xứ người
em đọc thơ
em nói cười
em đàn ca khúc tuyệt vời Chopin
phong vàng phủ kín vai anh
gió vàng khoan nhặt long lanh tiếng vàng
em đưa anh đến Thiên Đàng
chìm trong muối mặn chín tầng âm ti (*)
nhạc buồn chạm mặt từ bi
thơ vui nuốt lệ chia ly nở cười
một ngày quên cả một đời
một đêm nhớ mãi một trời lạ xa
một năm là mấy mùa qua
một trăm năm nữa hay là nghìn năm?…
Anh về xứ nóng xa xăm
tuyết rơi trắng xoá dấu nằm trong mơ
anh đàn hát
anh đọc thơ
anh buồn vui chẳng xoá mờ chiêm bao
chân dài đầu nhỏ cổ cao
tóc vàng da trắng môi đào mắt đen…
Warszawa – Hà Nội, 10.2004
______
(*) Mỏ Muối thuộc vùng Kracop của Ba Lan,
Di sản Văn hoá thế giới, sâu hàng trăm mét
dưới lòng đất với 300 km đường hầmthu đông xuân hạ tháng ngày nhớ quên…
3./ Thơ nhớ em gửi về Nguyễn Bính
em giờ quần soọc áo phông
ta như một gã nhà nông cuối mùa
em giờ píc ních sân chùa
ta như sư đá còn ưa xoa đầu
em giờ tưởng tượng sồng nâu
ta đi ra phố mua gàu tát trăng
ước chi em mặc tứ thân
nụ cười che nón ba tầm ghé chơi
ước chi đến hẹn người ơi
con đò lúng liếng mắt cười chìm đâu
ta về hỏi đáy sông sâu
áo phông quần soọc nhà lầu xe hơi
sông sâu không tiếng trả lời
nghe chiều khói sóng một hơi thở buồn
Xem Thêm :
Nguyễn Trong Tao 1947- 7/1/2019
Tháp cổ Bình Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét