17 thg 1, 2024

HẢI CHIẾN HOÀNG SA

 
( Để tưởng nhớ trận hải chiến 17/1/1974)
 
Như là một giấc mơ...
Ngày đó, tuổi trẻ hào khí, lưng gấu vai beo, tung hoành trên sóng biển rất... rất là oai hùng.
Nhớ những ngày rượt đuổi vây bắt bọn Thái, Indo xâm nhập vào hải phận VN... đánh cá có, buôn lậu có, cướp biển có luôn. Khi lùa bọn nó lên boong, đứa nào cũng vằn vện, hung ác. Hỏi cung nó, nó xồ cả tràng tiếng miên mọi hiểu thế nào được. Đấm nó một cái, nó nhe răng cười khì. Nó ỉ vào cái răng nanh đeo trước ngực. Nói theo dân gian là nó chơi bùa. Phải bắn một phát vào đầu gối thằng trùm. Cả bọn mới quỳ lạy van xin. Làm gì nó giờ ?, bắt rồi thả thôi, kéo tàu nó về Bạch Đằng chớ nhốt nó thì lại ra tòa, lại ngoại giao lôi thôi tốn kém lắm. Hạm trưởng bảo vậy....
Nhớ ngày đó, đang ở biển nghe lịnh về Đà Nẳng, mừng húm nghĩ là sắp lên bờ xả hơi. Dè đâu là về nạp nhiên liệu, đạn dược chuẩn bị cho đánh lớn. Không đứa nào được rời tàu. Hải quân ở biển ít nghe tin tức, biết là đang chiến tranh nhưng vẫn nghĩ đơn giản là giống như những lần trước, vây bắt và rượt đuổi mấy tàu VC chở vũ khí thôi. Đâu biết là sắp phải hải chiến và đổ bộ.
Chỉ khi tàu ra khơi nghe phổ biến nhiệm vụ tác chiến mới biết là Trung Cộng đã chiếm đảo Hoàng Sa và nhiệm vụ là dẫn quân ta đổ bộ giành lại đảo....
Là đại đội Người Nhái, một trong những lực lượng tinh nhuệ nhất của quân lực VNCH thời ấy. Mỹ gọi là Sea Geal, còn sau này người ta gọi là đặc công thủy hay biệt kích biển gì đó. Hồi đó chỉ gọi là Người Nhái.
Đêm... tàu lớn không đổ vào sát bờ được, phải thả anh em từ xa, súng giơ ngang đầu, mình trần, vai đeo đạn lội vào bờ. Địch phát hiện, pha đèn và bắt đầu gõ đại liên. Không đánh trả được, anh em cứ lầm lì mà tiến. Lâu lâu một người trúng đạn dẫy đành đạch mấy cái rồi chìm.... Tội nhất là thằng chỉ huy điện về : Báo cáo đại bàng... chết quá nửa rồi tiến hay lùi.... Lịnh của đại bàng ở đâu đó trong Bạch Đằng : Cứ tiến...
Anh em trên tầu mở ống nhòm theo dõi, có thằng tức quá khóc bù lu bù loa, có thằng chạy tới ổ trọng pháo gào lên : Bắn đi, Đù mẹ mày anh em chết hết rồi. Lịnh của hạm trưởng là không được bắn. Xung quanh mình tàu TC dầy đặc. Sơ hở là nó diệt mình ngay...
Trời sáng điểm quân lại, mình có 4 chiếc tàu to thuộc loại hạm còn TC có 11 tàu nhỏ hơn nhưng cơ động hơn và có trang bị hỏa tiển ( không phải loại B40 hay M79 thông dụng đâu ). Mình chỉ có đại bác. Tất cả đều hạ nòng và chỉa thẳng vào tàu địch. Đôi bên lượn qua lượn lại, ép sát hay cắm mũi phá tàu. Gần đến mức có thể đứng bên này và bên kia vạch c ra chửi nhau. Bọn mình thì đụ má đụ mẹ còn bọn nó thì tỉu nà má alý hồ hồ cái củ c gì đó nhưng chưa ai dám nổ súng..
Đến trưa thì lịnh xuống... OK, 123 bắn... Loạt đại bác đầu tiên quất liền của nó 4 chiếc. Chắc nó cũng không ngờ VN dám đánh. Hải chiến nổ ra tức thì...
Vào cuộc chiến mới biết, là lính khi đó bất cứ súng gì, khẩu đội gì chỉ còn biết quay nòng thấy tầu địch ở đâu là bắn... Còn tầu lạng lách kiểu gì tiến hay lùi, đánh vòng trái phải gì là do tài nghệ của của hạm trưởng và máy trưởng.
Máy bay Tàu gầm rú trên trời, Từ xưa giờ, ta chỉ có nả pháo lên đầu địch chớ có bao giờ đối phó với giặc trên đầu đâu. May, Hạm trưởng phát loa : Đừng sợ cứ bắn cho đúng, nó chỉ thị uy chớ không bắn được đâu, không có xăng bay về... Yên tâm mà đánh, nói vậy chớ lúc lâm nguy còn biết sợ gì nữa một sống hai chết mà...
HQ 10 ( Nhật Tảo cháy ) ... nhìn anh em bờ lông rông các kiểu từ trên boong, trên cao xuống biển mà đứt ruột.. Cũng không thể dừng tầu mà vớt được..
Hạm đội Mỹ đua vào nhưng có lịnh của Nixon phải rút ra xa dự khán qua radar và kính viễn vọng
Tầu mình cũng trúng đạn nhiều nhưng là tầu lớn chẳng sao
Cuối cùng cũng phải rút, HQ 1 là soái hạm gọi anh em rút. Trong lúc tháo chạy, hai tàu TC kè sát sườn nhả đạn liên tục. May sao lúc cùng hạm trưởng bỗng nhớ ra hạ lịnh xoay hai nòng ngư lôi. Nguyên thủy HQ 1 là ngư lôi hạm cũ của Mỹ. Khi về VN thì được gọi là tuần dương hạm và là chiếc lớn nhất trong lịch sử hải quân. Bà mẹ nó chỉ còn giàn phóng chớ có ngư lôi đâu. Vậy mà khi xòe giàn phóng ra hai bên hai thằng tàu con hãi quá rẽ sóng quay ngược cấp kỳ...
Tàu mang thương tích về Bason sữa chữa. Chuyện kể rằng hạm trưởng Ngụy Văn Thà cho anh em bỏ tàu nhưng ông nhất quyết ở lại giữ đúng truyền thống hạm trưởng chết theo tàu. Cuối cùng khi ông trúng thương nặng .. Anh em đưa được ông xuống cano nhưng ông hy sinh vì mất quá nhiều máu và cuối cùng trong cảnh đó đành... thủy táng
Bây giờ nhớ lại, người ta nhớ đến 74 chiến sĩ hải quân hy sinh trong thủy chiến nhưng không ai biết tên tuổi của đại đội người nhái anh hùng đã chìm trong sóng biển ngày xưa
Liệu có ai còn nhớ...
( Ghi theo lời kể của bạn tôi. Một hạ sĩ trên HQ1 Trần Hưng Đạo ngày ấy )
TRẦN PHONG VŨ
17/1/2018


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét