THÁNG 7
Hãy lắng nghe nhịp đập con tim
Của một thành phố bi thương đang nhỏ lệ rùng mình
Của những cư dân nghèo trong hang cùng ngỏ hẻm
Cất tiếng kêu và đánh thức bình minh
Đâu chỉ có những sợi dây giăng
Tiếng còi hụ cứu thương trong đêm đen rên xiết
Những gương mặt khô cằn
của những bác xe ôm gạ gật vì mỏi mệt
Hay ông giáo già lẩn thẩn ngồi gõ chữ trong đêm
Đâu chỉ có những tòa cao ốc lung linh
Những dãy phố kiêu sa cửa đóng im lìm
Và những xa hoa náo nhiệt đang lùi vào dĩ vãng
Saigon bịnh Saigon đứt hơi Saigon giờ phơi nắng
Giữa những trưa hè của tháng 7 bi thương
Tôi vẫn tin rằng
Saigon có tiềm năng và sức mạnh của riêng mình
Lòng nhân ái khả năng chở che và đùm bọc
Từ cái thời đi mở nước xuôi Nam
Từ cái thế đất địa linh và sản sinh hào kiệt
Saigon không cúi đầu không lặng im chờ chết
Và bình minh với mặt trời
Sẽ tỏa sáng quê hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét