24 thg 7, 2021

Nhật Bản và Covid-19: Cuộc sống vẫn bình thường, nhưng theo một kiểu mới

                           Nguồn ảnh: Báo quốc tế.
 
Những câu chuyện nhỏ được ghi lại ở Nhật trong những ngày Covid-19 dưới đây hi vọng sẽ giúp bạn bình tĩnh và tự tin hơn, rằng Việt Nam cũng sẽ sớm vượt qua đại dịch giống như thế!

Nhật chả căng gì cả!

Người Việt và dịch bệnh:

Tôi là Thực Tập Sinh (viết tắt: TTS), sang Nhật làm việc từ tháng 1/2018, làm tại siệu thị ở tỉnh Fukushima. Bạn tôi, người thân rất hay hỏi, khuyên bảo:

Nhật nhiễm nhiều nhỉ, chỗ mày sao không?

Cuộc sống ổn không? Có bị sao không?

Nhật căng nhỉ

Cẩn thận nhé

Tôi nói ổn, cuộc sống bình thường, mọi người không tin nên lâu dần có người hỏi tôi cũng trả lời qua loa. Nhiều khi muốn khuyên ngược lại là bình tĩnh đi, Nhật chả căng gì cả, Việt Nam mới căng ấy, mọi người mới là người cẩn thận ấy nhưng vì có người đã từng phản ứng tiêu cực khi tôi khuyên nên tôi rút kinh nghiệm, chả khuyên bảo gì sất, đỡ mất lòng.

Cuộc sống của tôi hầu như không thay đổi, đi ăn, đi ra ngoài thì đeo thêm cái khẩu trang, đến nơi có đặt bình cồn thì xịt cồn. Công việc vẫn làm bình thường, không hụt đồng lương nào mà vẫn được chính phủ Nhật hỗ trợ 10 van yen ( hơn 20tr VND), công ty thì thỉnh thoảng lại cho 1 vạn yen ( hơn 2tr vnd) , 5.000 yen 3.000 yen (hơn 600 ngàn vnd).

Người Nhật và dịch bệnh:

Người Nhật làm cùng tôi khi nhận được trợ cấp 10 vạn yên của chính phủ thì bức xúc ghê lắm, bàn tán suốt:

Dịch thế này mà trợ cấp được có 10 vạn yen

Quá là ít luôn, chả hiểu chính phủ nghĩ sao nữa.

Siêu thị tôi làm có khoảng hơn 50 nhân viên người Nhật, từ tháng 6 năm ngoái họ làm cái đơn chung gửi lên công ty yêu cầu tăng lương. Đến bây giờ họ có được tăng hay không thì tôi không biết vì người Nhật họ kín về tiền bạc lắm, chỉ biết tôi vẫn nhận hỗ trợ của công ty nhiều hơn các năm chưa có dịch.

Có lẽ họ là người bản địa, họ chấp hành nghiêm hơn các quy định về giãn cách xã hội nên ít đi ăn uống, ít tụ tập hơn so với trước dịch nên họ bí bách, tức giận không nhỉ? Nên họ nghĩ phần bồi thường “tổn thất tinh thần” từ chính phủ, từ công ty là chả thấm vào đâu chăng?

Cách ly khi trở về từ nước ngoài

Tôi là người Nhật, tôi mới từ nước ngoài trở về. Từ sân bay về thì không đi phương tiện công cộng, thuê taxi chở về tận nhà.

Chính phủ không ép, tự cách ly ở nhà 14 ngày, ở 1 mình 1 phòng trong nhà. Vợ con phục vụ cơm nước. Rảnh rỗi thì đọc sách, nghe tin tức, xem phim, tập thể thao, chăm cây cảnh. Hàng ngày đo nhiệt độ, theo dõi sức khỏe. Hết cách ly đi làm lại bình thường. Đồng nghiệp không xì xào to nhỏ. Cách ly trở thành điều hết sức bình thường.

Cách ly khi từ nước ngoài sang Nhật

Đoàn 21 Thực Tập Sinh (viết tắt: TTS) là nữ, nhập cảnh vào Nhật tháng 12/2020 tại sân bay Narita, tỉnh ChiBa. Khi xuất cảnh, được công ty xuất khẩu lao động yêu cầu mặc đồ bảo hộ, đeo khẩu trang. Cả chuyến bay hàng trăm người chỉ có chúng tôi khác biệt. Đến sân bay Nhật thì cởi vút hết trong nhà vệ sinh.

Nghiệp đoàn thuê xe chở đoàn, bố trí cách ly trong khách sạn ở Tokyo. Mỗi người 1 phòng. Hàng ngày đo nhiệt độ, nhập bảng theo dõi triệu chứng Corona.

Không ai quản thúc, không ai ép buộc làm gì, không ai mắng mỏ, lễ tân khách sạn không xâm phạm quyền riêng tư, vẫn có thể thoải mái ra ngoài hít khí trời, dạo bộ. Sau một tuần không ai sốt, không ai triệu chứng thì tự sang phòng nhau ngủ chung.

Tiền cách ly, ăn uống do nghiệp đoàn, công ty chi trả toàn bộ.

Cùng nhắc nhau, cùng bảo vệ người già, người có bệnh nền

Tôi là một phụ nữ trung niên Nhật, tôi làm tổng vụ ở một siêu thị. Siêu thị tôi có 4 bạn TTS người Việt Nam. Trong 4 bạn này thì có 1 bạn hay đi lên Tokyo chơi với người yêu.

Người làm trong siêu thị chủ yếu là người già. Người trẻ có nhiễm cũng không hề hấn gì, nhưng người già hoặc người có bệnh nền mà nhiễm thì nguy hiểm đến tính mạng. Người già trong siêu thị lo lắng khi bạn TTS vẫn hay đi chơi Tokyo và các nơi khác bằng tàu điện, tàu shinkansen.

Để trấn an người già, tôi đến tận kí túc xá nhờ bạn kia, mong bạn hạn chế đi để bảo vệ người già chỗ làm và mọi người trong khu vực.

Làm việc tại Nhà

Tôi học tại Nhật 6 năm, vừa tốt nghiệp đại học. Ngày 4/6/2020 tôi chính thức đi làm phiên dịch – quản lý TTS.

Trước khi chuyển, tôi sống ở thành phố Kokura (đang có 20-50 ca nhiễm/ ngày) tỉnh Fukuoka. Thành phố chuyển đến là Iwaki (vài ca nhiễm/ ngày) tỉnh Fukushima. Công ty yêu cầu cách ly 14 ngày, cho làm việc làm việc tại nhà trong thời gian đó. Hết cách ly, không sốt, không ho, đi làm bình thường. Cuối tháng nhận đủ tháng lương.

Các ý rút ra

Nhật Bản từ đầu dịch đến giờ: đã bình yên, đang bình yên và sẽ vẫn bình yên!

Chính phủ không ép cách ly chỉ khuyến cáo để bảo vệ cộng đồng.

Cách ly theo đúng tiêu chí giãn cách xã hội: 1 người 1 phòng, phân tán. Tự cách ly, tự theo dõi, không xsử dụng phương tiện công cộng, không làm phiền, làm ảnh hưởng đến ai. Đặc biệt, không có kỳ thị, xa lánh người cách ly.

Coi cách ly là việc làm bình thường của cuộc sống như việc mệt thì nghỉ, ốm thì uống thuốc. Không làm xét nghiệm covid nếu không có triệu chứng gì. Cách ly lặng lẽ mà hiệu quả và đặc biệt không gây lãng phí không cần thiết cho người dân!

Nhật Bản, Fukushima, ngày 22/7/2021
Nguyễn Thị Thanh Hải




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét