Xa hút rồi cỏ có dào dạt xanh *
Gió từ ấy trở mùa buồn bạc tóc
Con chim chìa vôi hót những lời khổ nhọc
Yêu mà sao ray rứt đến khôn cùng
Cánh đồng xưa con nước cạn bâng khuâng
Mưa chưa đến lòng ai sầu đổ hột
Ngày chia tay phố buồn rưng rưng khóc
Gió xa rồi mây xám cuộn chiều hoang
Thiếu một vòng tay trống cả tấm lưng thon
Thiếu ánh mắt môi khô bờ vai lạnh
Con diều nhỏ bay giữa trời hiu quạnh
Tiếng sáo hờn thắc thỏm giữa không trung
Không có nhau đời vô nghĩa vô chừng
Câu thơ cũng lẻ loi như tiếng vạc
Đêm gối chăn giờ là đêm hoang mạc
Xa hút rồi cỏ có dạt dào xanh
TRẦN PHONG VŨ
19/7/2016
* Mượn một ý trong thơ của TV để chia sẻ...
****
Có thể bây giờ, có thể suốt mai sau thơ em viết, chỉ đôi lần anh lướt đọc như thoáng gió lướt qua vùng hương cỏ mật xa hút rồi...không gởi lại chút bâng khuâng! xa hút rồi, mà cỏ mãi dạt dào xanh... ĐINH THỊ THU VÂN 20/6/2015 ( Trích Trăm chiều gió em gom về kết lại ) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét