Sự
sai lầm của thuyết Tiến hoá và sự ngộ nhận về nó sẽ không xảy ra nếu
Darwin được biết đến công trình khoa học vĩ đại về Di truyền học của
Gregor Mendel (1822-1884) ra đời chỉ sau cuốn “Nguồn gốc các loài” có
bảy năm, 1866.
Giá ông
biết thì chắc ông đã buộc phải xem xét lại các luận điểm của mình. Không
những chỉ Darwin không được biết mà cả thế giới cũng hầu như không biết
tới công trình khoa học của Mendel vì nó đã bị rơi vào quên lãng. Ba mươi
năm sau, vào năm 1900, lý thuyết di truyền của ngài linh mục người Áo
ấy mới được các nhà khoa học Đức và Hà Lan phát hiện. Từ đó di truyền
học mới thực sự chào đời, và ngày càng được khẳng định vai trò quan
trọng trong Sinh học như thuyết Lượng tử trong Vật lý học.
Di truyền học khẳng định những điều ngược lại hẳn với học thuyết Tiến hoá. Cụ thể là:
1.
Phân tử ADN (vật liệu di truyền ở cấp độ phân tử quyết định các tính
trạng của động vật) của mỗi loài là cố định, không biến đổi trong quá
trình chọn lọc tự nhiên để thích nghi với môi trường sinh sống. Như vậy
loài này không thể “tiến hoá” lên loài khác được.
2.
Phân tử tế bào sống đơn giản nhất cũng không thể hình thành từ sự kết
hợp ngẫu nhiên của các nguyên tử hoá học. Xác suất của quá trình ấy có
thể coi là bằng không như đã được chứng minh bằng toán học cũng như mô
phỏng trên các “siêu máy tính”.
3.
Khỉ là khỉ, người là người. Bộ gene của khỉ dù có giống của người đến
hơn 95% thì vẫn còn đó, một sự khác biệt về chất rất lớn nằm trong số
vài phần trăm chứa trong ADN cấu tạo nên các gene. ADN của người có 46
nhiễm sắc thể, của tinh tinh là 48 nằm trong nhân mỗi tế bào, và hoàn
toàn cố định.
Theo Ts Chu Hảo
(Tạp chí Tia Sáng)
Trần Phong Vũ chuyển
Xem Thêm :
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét