23 thg 4, 2014

Nghiệp khẩu

Xin giới thiệu một bài viết đáng để chúng ta đọc  và  suy ngẫm :

                         Luận về NGHIỆP KHẨU
                                             _____________________

          Nghi
p là hành đng to tác nhiu ln có ch ý, cùa Thân, Ming và Ý, nguyên nhân đưa ti qu báo, c hai “nghip” và “qu báo” to thành” lut nhân qu”, tun hoàn không dt, đưa con người luân hi.
          C
kinh vân: “phù sĩ x thế, ph ti khu trung, s dĩ trm thân, do kỳ ác ngôn”, nghĩa là: Xét người đi, búa đ trong ming, s dĩ giết người, do li nói ác.
          C
nhân cũng có dy: “Bnh tùng khu nhp, ho tùng khu xut”, nghĩa là: Bnh t cái ming do ăn ung mà đem vào, ha cũng t cái ming do nói chuyn th phi mà to ra. Pht dy trong mười (10) cái nghip ca con người thì trong đó cái ming đã chiếm bn (4) gn mt na:
1
/ Chuyện không nói có, chuyện có nói không.
2/ Nói lời hung ác.
3/ Nói lưỡi đôi chiều.
4/ Nói lời thêu dệt.

         Nhưng trong cuc sng hng ngày ngoài bn điu trên, cái ming còn to thêm nhiu nghip na như:
5/ Ăn uống cầu kỳ.
6/ Phê bình, khen chê.
7/ Rêu rao lỗi của mọi người
(T chúng), toàn là nhng điu tn phước và ti phi đo vào đa ngc, cũng như làm mích lòng, gây mâu thun, hn thù giết hi ln nhau mà thôi.
         Do v
y kinh cũng dy, trong sinh hot hng ngày có 4 hng người chúng ta nên tránh:
1/ Hay nói lỗi kẻ khác.
2/ Hay nói chuyện mê tín, tà kiến.
3/ Miệng tốt, bụng xấu (khẩu Phật, tâm xà).
4/ Làm ít kể nhiều.
          T cái ming mà ta có th biết tâm ý và đánh giá được người khác, đ có cách ng x thích nghi.
          C
a ci dù to ln như núi, nhưng cái ming ăn lâu ngày cũng hết. Phước đc dù cc kh gieo to nhiu đi, nhưng do cái ming to nghip, phê bình, ch trích, nói li ác... thì trong giây phút cũng có th tiêu tan.
         Ng
ười xưa cũng có dy: “Khu khai thn khí tán. Thit đng th phi sanh”, tc là m ming nhiu li s hao tn thn khí, lưỡi đng thường nói chuyn phi trái, hơn thua, đp xu, khen chê...đ ri phi tranh đu, m l ln nhau khiến sanh ra lm chuyn thương tâm.
         Đ
y là ch nói sơ qua nhng điu tai hi thường xy ra hng ngày ca cái ming, còn li sut trong mt đi người, do thõa thích cho cái ming mà chúng ta đã to không biết bao ti li. Do vy mà Tây phương cũng có dy: “Trước khi nói phi ung lưỡi by ln” là vy.
         Cũng có k
rng:
“Trăm năm v
t đi sao di,
M
t câu quý giá muôn đi còn ghi.
M
li trước phi xét suy,
R
ng ta ct tiếng ích chi chăng là”.

           L
i có thơ:
“Li nói đi trng thay đen,
Thiên đàng, đi
ngc bon chen li vào?
Tr
c ngôn tâm chng lao xao.
Gi
tâm thin đnh biết bao an lành.”
         Làm
ơn hay b mc oán, cũng do cái ming ny hay k công, mng nhiếc, nói s nhc người:
“Th
n khu nó hi xác phàm,
Ng
ười nào nói quá ha làm kh thân.
L
chân gượng được đ lên.
L
ming gây ha phi đn tr thôi".
         Cái mi
ng ny rt tai hi, ăn ung thì cu kỳ mun nut vào nhng món ngon vt l cho khóai khu, va hao tn tin ca, va đem bnh vào thân, vì đng thc vt bây gi sn xut chy theo li nhun nên s dng hóa cht rt nhiu, nếu không biết kiêng c thì bnh nan y mang vào thân, đ t làm kh mình và làm kh bao người, phi lo chy cha, là chuyn đương nhiên.
         Cái mi
ng cũng có nhiu cái li: dùng đ ăn ung tt, nuôi dưỡng cơ th, dùng đ nói năng giao tiếp trong hng ngày, to mi thâm tình, giao ho hài hòa, thông hiu ln nhau, dùng đ thuyết ging, tng nim, dy hc, truyn kiến thc và nhng điu li ích đến được nhiu người.
         Đ
c câu chuyn trong Quc văn Giáo khoa thư sau đây s thy được s li hi v cái ming, lưỡi:
         M
t hôm, ông phú h ra lnh cho người làm giết heo và chn phn quí nht ca con heo làm cho ông mt món ăn. Người làm vâng li và sau đó dâng cho ông mt món ăn mà phn quí nht là cái lưỡi heo. Ông phú h hi ti sao thì người làm tr li rng cái lưỡi là b phn quí nht, vì nh cái lưỡi mà con người có th din đt nhng tình cm chân thành, nhng ý tưởng cao siêu, ích nước li dân và có ích cho nhân loi.
          Ít lâu sau, ông phú h
li ra lnh cho người làm giết heo và chn mt b phn xu xa nht làm cho ông mt món ăn. Người làm vâng li và sau đó dâng cho ông phú h mt dĩa đ ăn mà b phn xu xa nht li cũng là cái lưỡi heo. Ông phú h hi ti sao, người làm bèn tr li rng vì cái lưỡi có th nói lên nhng li nói xu xa nht tàn ác nht làm tan nát gia đình xã hi và có th khuynh đo nước nhà, ngay c làm hi cho nhân loi. Ông phú h vô cùng ngi khen s thông minh ca người làm.
         Th
t là “cái lưỡi không xương nhiu đường lc léo”. Người xưa cũng có nói “Nht ngôn kh dĩ hưng bang, nht ngôn kh dĩ tán bang”, nghĩa là mt li nói có th xây dng nước nhà, mà cũng có th làm tan nát nước nhà.
         L
ược sơ qua nhng điu li hi, thì chúng ta đã thy cái ming, lưỡi ca người thế gian điu hi s nhiu hơn điu li ri. To hóa sinh ra con người có hai l tai, nhưng ch có mt cái ming, cho nên phi nghe nhiu hơn nói, mi đúng vi t nhiên, được thân người là khó, có đy đ lc căn và ming lưỡi trn vn là phước đc quá ri, hãy nhân vn phước báu ny mà gieo trng thêm phước đc ra na, thì mi là người khôn, bi vy phi lo: Tu cái ming là điu cn thiết nht và xem như tu hơn na đi người ri.

          Có l
i dy dy:
“Ng
ười khôn nói ít nghe nhiu,
L
a li đi đáp, la điu hi han,
Tr
ước người hiu rõ khôn ngoan.
Nh
ường trên mt bước rng đường d đi.
Vi
c người ch nói làm chi.
Chuy
n mình mình biết, vy thì mi khôn”.
          Ng
ười đi cũng có câu:
“Chim khôn hát ti
ếng rnh rang.
Ng
ười khôn nói tiếng du dàng d nghe.
Nghe r
i t ng B đ.
Khuyên ng
ười nim Pht đng v Tây phương”.
          L
i cũng có thơ:
“B
t đi li nói th phi,
B
t đi ti li sân si đau bun
Thêm câu ni
m Pht nhiu hơn.
Ph
ước đin thêm ln tâm hn thêm vui".
         Và:
“Ít nói m
t câu chuyn,
Ni
m nhiu mt câu Pht,
Đánh ch
ết được vng nim,
Pháp thân ta hi
n tin”.
          Trong kinh Pháp Cú, Ph
t có dy:
- “ D
u nói ngàn ngàn li, Nhưng không gì li ích, tt hơn mt câu nghĩa, nghe xong được tnh lc”. PC 100.
         hay là:
- “Không ph
i vì nói nhiu, mi xng danh bc trí, an n không oán s, tht đáng gi bc trí” PC 258.
- “Không ph
i vì nói nhiu, là th trì chánh pháp, người nghe ít diu pháp, nhưng trc nhn viên dung, chánh pháp không buông lung, là th trì Pht Pháp”. PC 259.
Ph
t cũng có dy: “Làm thinh như chánh pháp, nói năng như chánh pháp” là như vy.
          Là ng
ười tu, mt li nói ra phi giúp cho nhiu người thông hiu, an lc, li ích thì chúng ta không tiếc li, phước đc cũng rt vô biên, nhưng rt phi cn ngôn, cn ng khi phi nói ra nhng li khiến người khác phi kh đau, thit hi, thì chúng ta s phi gt hái nhng điu tương ng.
         T
o Phước đc c mt đi, nhưng ch cn mt li ác khu nói ra là tiêu tan trong giây phút.
        “Li nói không mt tin mua,
          La li mà nói cho va lòng nhau”.
         Nht là chúng ta mun tu hành được tinh tn và thành tu thì phi tránh nhng chuyn th phi, vì th phi mt rt nhiu thi gian mt cách vô ích, mà li gây to rt nhiu nghip khu, oan trái.

Có bài th
ơ rt hay:
        “Lời qua tiếng lại - giải quyết chi đâu?

          Sao không dng li - ko h thêm sâu.
          Li qua tiếng li - đưa ta đến đâu?

          Sao không th nh - mĩm cười nhìn nhau.
          Li qua tiếng li - đưa ta đến đâu?

          Sao không dng li - th nh và sâu.”
          Xin luôn nhớ cho rằng:
        “Trăm năm bia đá thì mòn,

          Ngàn năm bia ming vn con trơ trơ”.
          Và: 
          Ai ơi! Ít nói là vàng,
          Nói nhiu ti li trái ngang cũng nhiu.
          Chi bng ít nói bao nhiêu,
          Khi điu phin não, khi điu th phi.
          Hng ngày tam nghip vô vi,
          Không tranh nhân qu có gì đo điên.
          Không nghip chướng chng ly phin,

          Vô ưu, vô não nương thuyn tiêu dao”.

                                            


          L
i hi như vy đy, nên mi chúng hãy mau lo tu cái miệng vy.
          Trong cu
c sng hng ngày chúng ta thường đi đãi vi nhau, cái ming phi luôn mm cười, nhy li xin li và trng li cm ơn. Phi tương kính, dùng ái ng, không tiếc li khen, tán dương, ca tng, truyn rao nhng người tt, vic tt, nhng điu hay, l phi đ nhân nhng đin hình tt đp ra thêm làm tô thm cuc đi. Phi rt dè dt tiếng chê. Nên ăn chay đ bo v môi trường và cu tinh cu. Không nói di, mà phi nói nhng li chân tht. Không di gt, ta s nhn được nhiu uy thế, tiếng tăm. Không nói li thêu dt, mà nói nhng li trung thc, s được nhiu người kính mến. Không nói li đâm thc, mà nói li hoà hp s được nhiu người ng h. Không nói li thô ác, mà nói toàn nhng li hòa nhã, thương yêu, s có cuc sng cao sang. Đy là nhng pháp tu cho cái ming, rt hay, rt b ích, chúng ta cn thc hin theo, đ gt hái được nhiu phước đc, lúc đó cuc đi, gia đình và xã hi, trong hin ti được thanh bình, an đp và tương lai s sanh vào nơi an lc, tht hnh phúc nào bng.
                Thơ về NGHIỆP KHẨU
          Kinh dy cái ming ti li vô cùng,
          Nghip khu có bn, nói chung rt nhiu.
          Li thi hung ác, lưỡi li đôi chiu,
          Chuyn không nói có, có thi nói không.
          Nhiu li thêu dt, lm chuyn vin vông,
          Đâm bì thóc n thc bì go kia. 
          Khiến cho bao k chu cnh chia lìa,
          Nát tan nhà ca gia đình thm thương.
          Li thêm rao li t chúng bn phương,
         Trước mt khen nnh, sau lưng chê cười.

Thương thay người li biến thành đười ươi,
Để cho đánh mất tình người trong ta.
Cái miệng ăn uống rất đổi xa hoa,
Giết bao loài vật để mà nuôi thân.
Nhậu nhẹt say khướt như kẻ ngu đần,
Thân mình phá hoại bệnh tình phải mang.
Ung thư đột quỵ bệnh gút rõ rang,
Nhà hàng ăn uống cầu kỳ nhẫn tâm.
Quan điểm hưởng thụ tạo mọi lỗi lầm,
Cũng từ cái miệng ăn càng nói xiên.
Họa tai lại đến lắm chuyện não phiền,
Lỡ lời một tiếng hận thù ngàn năm.
Lòng ta trong sáng tợ ánh trăng rằm, 
Chiếu soi nhân thế tỏ đường quy-y.
Khiêm cung đối đãi tôn trọng lễ nghi,
Nhạy lời xin lỗi trọng lời cảm ơn.
Nhân văn đẹp tuyệt còn có nào hơn,
Tán dương ca tụng trọng người hơn ta.
Miệng cười tươi đẹp thanh thoát như hoa, 
Thành người cao qúy trên đời tôn vinh. 
Khẩu nghiệp không tốt nay biến thành xinh,
Ăn sạch nói đẹp thanh bình hoan ca.

Viên Thành
________________

Chuyển tãi: Mỹ Lệ

Trình bày: Hồ Xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét