28 thg 11, 2025

Lễ Tạ Ơn ở Mỷ - Nguyễn Khanh


Hôm nay ngày Lễ Tạ Ơn ở Hoa Kỳ.
Ngày này chúng ta tạ ơn Trời Đất, tạ ơn cha mẹ, tạ ơn thầy cô và tạ ơn nhau. Tôi sáng thức dậy sẽ làm dấu đọc kinh, trước khi tạ ơn bà lão (cũng là bà sếp) nằm cạnh mình, tạ ơn vợ chồng con đã cho mình mấy đứa cháu, cám ơn mấy đứa cháu đã đem đến cho ông bà niềm vui khi đưa đón các cháu mỗi ngày.
Kế đến là cám ơn các ông bà lão ở nhóm bạn gặp nhau hàng tuần, cám ơn những mẩu chuyện đã kể cho nhau trong năm vừa qua, cám ơn những lời chỉ dẫn về thuốc men, về trồng cây, làm vườn, về nấu ăn, về đi chợ chỗ nào vừa tươi thiệt tươi mà rẻ thiệt rẻ, cảm ơn cả những lời hướng dẫn để chích insulin chữa bệnh tiểu đường sao cho đúng cách, cám ơn lời khuyên phải đeo răng giả sao cho không bị đau cái lợi, có thể gặm được xương gà, xí oắch.
Và tôi cũng sẽ cảm ơn ông Lam Phương, người viết bản nhạc Đêm Tiền Đồn thật hay, giúp tôi nhớ lại những buổi tối ngủ lại ở trường xã ấp, đêm khuya nghe tiếng súng từ xa vọng về, nghe cả tiếng chân của những người lính -không biết của phía bên mình hay phía bên kia- chạy ngay trước hiên nhà, cả đám thầy cô nằm im trong nhà không dám thở.
Ông Lam Phương viết bản nhạc này lúc tất cả chúng ta tuổi chừng hai mươi hoặc ba mươi là cùng, nhưng bản nhạc đi theo tôi suốt 50 năm qua vì có câu phù hợp với mọi hoàn cảnh: “Gặp nhau trong phút này là mừng trong phút này”. Câu này tôi yêu vì gói trọn tình bằng hữu, siết chặt tình đồng môn, và ngợi ca tình thầy trò. Đó là điều trường Sư Phạm Saigon đã gầy dựng cho tất cả chúng ta.

Happy Thanksgiving bà con nhà mình. Cám ơn tất cả quý thầy cô nhà mình. Gặp nhau trong phút này là mừng trong phút này. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét