26 thg 6, 2013

Thơ VHP.Hải Vân : Quên,.. Về....

  Quên

Sông Ngân quên lối đi về,

Trăng thanh quên cả lời thề nước non.

Cung Tên quên cuộc vuông tròn,

Trời cao Biển rộng quên hờn đôi môi.

Mây vương đỉnh núi quên đời,

Chim Bằng rủ cánh quên người héo hon!

                             VHP. Hải Vân


               *****

            Về

Bao nhiêu năm em mong về bến cũ,
Dẫu giờ đây nước xoáy lở bến bờ,
Cây đa già cành lá rụng xác xơ,
Em gom lá nhặt cành hun khói ấm,
Trải lòng theo dòng nước trong xanh thẳm,
Lắng tim nghe tiếng vọng thuở xưa xa.
Gió Trăng ơi, hãy trở lại cùng ta!
Thời Gian hỡi, tạm dừng đôi cánh lại!


            


TÌNH BUỒN
         Mây Trắng

E m đi tà áo bay,
Thanh thanh dáng nho nhỏ,
Len lén vào hồn ai,
Ngây ngây và say say.
*
Bướm lượn quanh tà áo,
Kiêu xa bước chân nàng.
Ta, chim trời cao vút,
Vương vương sầu mang mang.
*
Súng đạn bủa vây quanh,
Đời trai quá mong manh.
Yêu em đành dừng bước,
Cầu mong em an lành.
*
Tim ta tan từng mảnh
Trong mắt em lệ nhòa.
Không phong ba bão táp,
Nợ nước lụy tình ta.
*
Em đi rồi xa xôi,
Muốn với mà không với.
Yêu em phải câm lời.
Buông tay đành buông tay.
*
Gặp nhau nơi đất khách,
Lệ rơi hay mưa rơi.
Mấy mươi năm cách biệt,
Tình đôi ta không vơi.
*
Em ơi, đã dở dang,
Em ơi, đã muộn màng,
Em ơi, đừng khóc nữa,
Nợ tình này chung mang.
*
Đêm nay sầu miên man,
Bóng hình em thênh thang,
Ngự tim ta chất ngất,
Men tình đang lên thang,
Vương mang!!!




     




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét