22 thg 12, 2024

ÔN LẠI MỘT CHUYỆN TÌNH - Trần Phong Vũ

 

Ảnh FB

Cuối cùng anh cũng đọc được một chuyện tình kết thúc có hậu dù... đám cưới chưa xuất hiện. Anh gập sách nghĩ về cô gái ấy và miên man với những hồi ức xa xưa lẫn lộn chen ngang..

Ngày đó, tuy đã có gia đình và một cặp nếp tẻ, anh vẫn cầm đầu một nhóm trẻ trong trường. Không phải vì văn thơ gì đâu. Có thể vì anh có tuổi đời, vì kinh nghiệm mà cũng có thể vì anh...đào hoa ( hi hi chảnh chút)
Hắn nhỏ tuổi hơn anh rất nhiều, dạy giỏi, hiền lành nên được nhiều người quý mến nhưng cũng như nhiều thanh niên chân chất mới chập chững vào đời, hắn chưa có kinh nghiệm trong tình trường. Hắn hay đi với anh và hóng nghe anh kể chuyện tình...
Một ngày kia, hắn thú thật là có cảm tình với một cô bạn đồng nghiệp mà không biết làm sao nói được. Anh bảo dễ thôi, cậu cứ mượn cô ấy một quyển sách, giáo khoa cũng được, tư liệu cũng được rồi về viết một bài thơ tỏ tình lâm ly máu lệ kẹp vào đó, khi trả lại sách nhớ nhắc cô ấy là có kèm món quà về nhớ mở ra xem ngay. Hắn gãi đầu nhưng mà em không biết làm thơ... Anh bảo cứ viết đi, thơ hay tùy bút gì cũng được quan trọng là nói được tình cảm của mình. Nếu cậu không ngại thì cứ đưa mình duyệt (láu cá thặc).
Thủ pháp ấy thành công và cặp đôi đó trở thành một cặp tiên đồng ngọc nữ trong trường ...
Chuyện tình đó chỉ kết thúc sau lần anh đi nhậu cùng Papa của nàng, tranh thủ lúc hai anh em đi toilet mới ướm thử vài câu ....Hai đứa nó thương nhau, anh xem thế nào thì sắp xếp đi.. Papa nàng tặc lưỡi...ừ thì nó cũng hiền , ngoan...chỉ phải cái tội là...nghèo quá...
Xong...nàng đi lấy chồng. Chú rễ là một nhân viên trong cơ quan của papa nàng. Giàu có, đẹp trai...
Sau chuyện đó, cảm thương hắn, anh dẫn đi khắp nơi, mai đủ thứ mối nhưng bất thành. Số hắn thế nào ấy, cứ chạm vào cô nào là cô ấy nếu không lấy chồng thì cũng xuất cảnh...hic
Một ngày kia, dưới tán râm của một quán cafe sân vườn. Hắn thì thầm : Em lấy vợ thôi anh ạ.. Đó là cô bạn gái rất thân vẫn lẽo đẽo đi bên cạnh em từ độ ấy đến giờ...
Èo ...chẳng có xí gì lãng mạn hết nhưng anh cũng gật gù... Ừ lấy người thương mình tốt hơn là lấy người mình thương... chấm hết... đời trai.
Giờ hai vợ chồng hắn hạnh phúc, thành đạt...con cái cũng lớn...Tha hồ nắm tay nhau đi du lịch hết trong nước đến hải ngoại.... Cứ chỗ nào đẹp là bọn hắn đi... Xem ra còn lãng man hơn anh gấp gấp vạn lần. Nói đến đây lại nỗi máu gato rồi...Chắc anh phải đi kiếm bia uống đây...hic hic
TRẦN PHONG VŨ
Cre edit 14.12.24
Ghi chú : Chuyện tình mình vừa đọc trong tác phẩm Lời hẹn tuổi 30 - Tuyển tập truyện ngắn của Đỗ An ( nxb Phụ nữ)

Noel Ngày Cũ - Nguyễn Cang

 Noel Ngày Cũ - Nguyễn Cang

 NOEL NGÀY CŨ

 
















Bài thánh ca buồn em còn nhớ chăng

No-el năm nào sương xuống lạnh căm

Lấp lánh sao trời chìm trong đáy mắt

Áo trắng em bay nét đẹp thiên thần

 

Ta quỳ dưới chân tượng thánh trên cao

Khấn nguyện suốt đời mãi mãi bên nhau

Dẫu xa cách vẫn một lòng chung thủy

Em khẻ hát bài Thánh ca dâng trào

 

Rồi gió lạnh xuân về qua bến lạ  

Để chiều nao áo trắng cũng thay màu

Em bước qua cầu rớt hạt mưa ngâu

Lời nguyện Chúa giờ hư hao biến mất

 

Con đường nhỏ trời mưa bay lất phất

Ta cô đơn chan chứa mối u hoài

Đã bao lần Chúa hiện xuống trần ai

Ta lặng lẽ  tìm nơi giáo đường cũ

 

Tượng hình Đức Mẹ trông buồn ủ rũ

Bài Thánh ca người cũ đã xa rồi

Thương vai gầy mái tóc thả buông lơi

Đêm thánh lễ nhớ hoài khung trời mộng

 

Nguyễn Cang (Dec. 13, 2024)

 

CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2024 - Đào Anh Dũng, VHP

 


20 thg 12, 2024

Thơ XH : SUY TƯ (Nguyễn Cang ) và THỜI NAY (Diệp Vân )

THƠ XƯỚNG HỌA


1/. Bài xướng, tg: Nguyễn Cang

( ngũ độ thanh +bát vỹ đồng âm)

 




















SUY TƯ

Vừa  tin bạn khổ gió sương nhiều

Nghĩ  cuộc cơ hàn thảm bấy nhiêu

Độc tấu tình ca thương phận liễu

Cuồng say vũ điệu nhớ nương Kiều

Cầu xin hiệp lữ mau lòng hiểu

Khẩn nguyện anh hào chóng nghĩa xiêu

Tự hỏi yêu người sao vẫn thiếu

Đành thôi cũng mặc phải buông liều !


Nguyễn Cang ( Dec. 5, 2024)
















2/. Bài họa, tg: Diep Van

THỜI NAY
( nđt+ bvđâ)

Bạc đãi ngày xưa vốn chẳng nhiều
Bây giờ gạt gẫm biết còn nhiêu
Lừa trên dụ dưới xem thường liễu
Độc đoán hành hung đổ lỗi kiều
Bội nghĩa cầu vinh tồi hết hiểu
Tham tiền hưởng lợi dễ dàng xiêu
Buồn thay lễ lạt đương thời thiếu
Lẽ đạo suy tàn lắm kẻ liều

Diep Van 

19 thg 12, 2024

ĐƯA THẦY ĐI THĂM THẦY. - Đặng Việt Lợi (2 Sự Kiện. trong ngày 18/12/2024 .. )

 1./ ĐƯA THẦY ĐI THĂM THẦY.

Đúng 7h ( hôm qua 18/12/2024 ), ĐVL đã có mặt tại nhà - nơi Thầy Nguyễn Duy Linh ở (P3. Gò Vấp), thực thi nhiệm vụ đưa Thầy đến thăm Thầy Nguyễn Văn Lượm - nguyên Giáo sư Trường SPSG (trước 1975), cũng tuổi cao sức yếu, đang ở cùng con gái bên Q8. Lần nào cũng vậy, mỗi khi về VN, Thầy NDL đều cố đến thăm các đồng nghiệp của một thời SP xưa cả.
Vì không biết nhà nên 2 Thầy Trò “quá cảnh” tại nhà của chị đồng môn LTTH - “nguyên” Trưởng đại diện K12_SPSG (1) ở đường Âu Dương Lân, Q8 để “hoa tiêu” này “dẫn lối đưa đường”. Chị ấy là thổ công ờ vùng này mà! Đến trạm quá cảnh mới thấy nể trí nhớ của Ông Thầy 92 tuổi NDL khi Thầy không chỉ nhớ con hẻm, căn nhà của học trò LTTH mà còn nhớ cả giàn cây leo trước nhà chị ấy là chiết từ căn nhà xưa của Thầy bên CX Ngân hàng (Nhà Bè cũ) mang về trồng từ nhiều năm trước!
Lát sau có cả chị Phạm Thị Nhiệm (K12) đến! “Thổ công” LTTH đã mời cả nhóm điểm tâm và cà phê sáng ở các quán có thương hiệu trên đường Huỳnh Mẫn Đạt, Trần Nhân Tôn thuộc Q5, trước khi trở lại Q8 để đến nhà của Thầy Lượm.
Tầm 9h30, Thầy và các trò đã đến được nơi cần đến ở đường Hưng Phú!
Thật vui và cảm động khi thấy cảnh 2 Ông giáo lão thành - cùng tuổi, ôm chầm nhau. Rất mừng khi thấy Thầy Lượm vẫn ngồi dậy được, vẫn nhận ra và gọi tên đồng nghiệp cũ của mình, hơn thế nữa vẫn nhìn vào tấm hình tập thể treo trên tường và trong cuốn kỷ yếu và đọc chuẩn tên từng người có trong ấy!
Rõ ràng, thời gian đã dần dà tước đi sức khoẻ của các Thầy, nhưng ký ức đẹp ngày nào vẫn không hề phôi phai trong tâm tưởng của mỗi người.
Khi tạm biệt Thầy Lượm ra về, mỗi thành viên tham gia cuộc thăm có lẽ sẽ có những cảm nhận và suy nghĩ khác nhau tuỳ vào vị thế của mình nhưng tựu trung tất cả đều rất vui và cảm động trước cái tình của những ông giáo ngày xưa dẫu biết rằng không phải ai cũng có cách hành xử chí tình như vậy!
Rời khỏi đấy, cả… nhóm lại tiến về Phú Nhuận để kịp dự một sự kiện đặc biệt khác nữa. Và “nhà đài” lại có cớ để “nhiều chuyện” thêm nữa…

Sự kiện 2: Dự họp mặt tại nhà anh Danh & chị Thuận.

Chuyện là thế này, cách đây 1 tuần, trong lần tụ hội cà phê - điểm tâm cùng Thầy Nguyễn Duy Linh (đã kể), anh Lê Văn Danh - Cựu giáo sinh K11 SPSG và phu nhân là chị Thuận cũng có mặt và tham gia trò chuyện rất vui. Khi ấy anh chị Danh - Thuận đã mở lời kính mời Thầy NDL đến dự một bữa tiệc nhỏ mừng đón Thầy tại tư gia! Và thật bất ngờ, tôi và một số anh chị đồng môn khoá khác cũng vinh dự được mời dự cùng!
Vì vậy mà ngay sau khi đến thăm cựu giáo sư Nguyễn Văn Lượm ở Q.8 xong, chúng tôi gồm chị Lê Thị Tuyết Hồng, Phạm Thị Nhiệm và đvl đã đưa Thầy NDL đến nhà anh chị Danh - Thuận tại Q.3 để kịp dự buổi tiệc thâm mật này! Chúng tôi đến đúng 11h và đã lần lượt nhận ra những gương mặt quen như: các anh Minh Do, Vũ Khắc Long, Nguyễn Văn Trung (K8), Trần Kim Môn (K9) và được biết thêm các anh chị mới khác như: anh Tích (K11), chị Phạm Thị Phụng (K9). Sau đó một chút, anh Nguyễn Văn Ngai (K6) cũng đến! Riêng anh Vũ Cao Biền (K8) và anh @Trịnh Mọn (K9 Tây Ninh) thì cáo ốm không dự được. Chị Viễn (K7) thì báo xin đến muộn do bận việc!
Nhà của anh chị Danh Thuận tuy không lớn lắm nhưng lại có một không gian ấm cúng, được bài trí đẹp và đầy ắp màu sắc, hương vị chào đón Giáng sinh. Với sự ân cần, niềm nở và hiếu khách của gia chủ, chúng tôi - những người quen và mới quen - đã nhanh chóng tiếp cận, giao lưu và hoà nhập. Các chị nữ thì cùng vào bếp phụ việc, cánh nam giới thì ngược lại “bắt chuyện” với nhau rộn ràng, rôm rả! Trước khi vào tiệc, không khí đã thân tình, vui vẻ như thể tất cả đều đã quen lâu!
Và chúng tôi nhận ra Thầy Nguyễn Duy Linh chính là người vui nhất, hạnh phúc nhất.




Chốn Cũ Đường Xưa & Mưa Chiều Mùa Đông - Nguyễn Thị Châu

 

Chốn Cũ Đường Xưa & Mưa Chiều Mùa Đông - Nguyễn Thị Châu

 CHỐN CŨ ĐƯỜNG XƯA

 
















Gió se lạnh bình minh chào nắng mới

Nắng hiền hoà buông nhẹ mấy sợi tơ

Đồng lúa xanh, chờ nắng mới lên bờ

Cơn gió nhẹ, qua nhanh con sóng biếc

 

Những chiếc lá trên cành còn xót lại

Như chờ ai? Chờ cả một mùa Thu

Lá vàng rơi lơ lửng dưới sương mù

Bình minh đến vội vàng bay theo gió

 

Nắng đã về, nắng nhuộm vàng khắp lối

Những đoá Hồng khoe cánh ngát hương bay

Tiếng chim kêu ríu rít trên cành Xoài

Như chào đón một mùa Xuân rạng rỡ

 

Đường làng quê con đường xưa hò hẹn

Bước chân ai? Đưa đón mỗi chiều về

Khoác tay nhau ta ước hẹn câu thề

Ta cho nhau một mùa Xuân hạnh phúc

 

Nay Xuân đến, nắng vàng giăng khắp lối

Cảnh cũ năm xưa  cũng lại trở về

Mà người tình đã đi mãi xa quê

Bỏ đường làng, bỏ lối cũ quê hương…!!!

 

 11-12-2024

 Nguyễn thị Châu

 






















2./ MƯA CHIỀU MÙA ĐÔNG

 

Mưa chiều nhè nhẹ bước sang Đông

Ai đó? Cho tôi ánh nắng hồng

Sưởi ấm lòng tôi chiều lạnh giá

Gởi về nơi ấy vạn lần hôn

 

Ở phương trời ấy có mưa không?

Có gởi về đây một tấm lòng

Ủi an phận bạc ngày xưa cũ

Vẫn còn chờ cửa, tựa bên song

 

Người đi ngày ấy quá xa xôi

 Người có về không? Đến cùng tôi

Đêm dài, canh vắng, buồn lẻ bóng

Nhớ dáng người xưa vọng tiếng cười

 

Gởi chút niềm riêng theo gió mây

Bâng khuâng chăn gối nét hao gầy

Nỗi đau cào xé con tim nát

Mưa chiều lát đát vẫn còn đây…!!

 

 11-12-2024

 Nguyễn thị Châu