10 thg 9, 2022

THƠ TÌNH THUỞ NHỎ, GIÁ NHƯ, YÊU - Thơ Trần Phong Vũ


THƠ TÌNH THUỞ NHỎ
 
Anh có một bài thơ
Viết tặng em lúc nhỏ
Tóc xanh mũi thò lò
Anh đã yêu và khổ
Bài thơ chẳng có vần
Chữ viết như gà bới
Em cũng chả thẹn thùng
Mang đi khoe cả lớp
Bài thơ tình thuở ấy
Chẳng viết nỗi chữ yêu
Chỉ toàn là hứa lèo
Mai sau khi anh lớn
Nhất định dẫn em theo
Phong em làm vợ cả
Cóc cần biết giàu nghèo
Anh bị thầy giáo phạt
Quất đủ đúng năm roi
Bè bạn xúm vào cười
Em thì khóc tấm tức
Em biết anh rồ dại
Em không ghét anh đâu
Nhưng giận anh cái tội
Sớm quen thói phong lưu
Cái gì mà vợ một
Cái gì mà vợ hai
Lại còn vờ thề thốt
Phải lấy được cả đôi
Trời cũng khéo trêu ngươi
Chỉ mười mấy năm thôi
Âu cũng là số phận
Anh lấy vợ mất rồi
Em vẫn còn lẻ loi
Vợ anh là học trò
Em lại làm cô giáo
Gặp nhau cứ ngẩn ngơ
Phải người xưa không đấy ?
Quen mà không dám nói
Sợ mang tội với trời
Hai ta cùng ngậm ngùi
Thấm thía chuyện cuộc đời
Biết đâu là duyên nợ
Giờ em phương trời lạ
Anh gần đất xa trời
Thỉnh thoảng mơ chuyện cũ
Giá mình là một đôi
Nhất định là anh sẽ
Chỉ cưới mình em thôi
Nghĩ chán lại phì cười
Già rồi còn ham hố
Một mai khi xuống lổ
Ai người nước mắt rơi...
 
TRẦN PHONG VŨ
 
                                       Ảnh Nguyễn Đức Tường
 
 2/ GIẢ NHƯ
Giả như là yêu lại
Anh sẽ như lần đầu
Ngập ngừng và run rẫy
Ngồi đồng thật là lâu
Tình yêu không đợi tuổi
Nhưng chẳng già đi đâu
Khi con tim bối rối
Là tình đã bắt đầu
Rồi cũng như lần trước
Tay hậu và vai vua
Lướt đò ngang bể dọc
Sáng nắng và chiều mưa
Vẫn là câu duyên phận
Bổ xuống đời được thua
Em về làm cô Tấm
Anh ngai vàng không vua
Ngồi lật trang sử cũ
Thấy chiều dâng bóng mây
Dù không là viễn xứ
Thì cũng muôn trùng vây
Cứ thế mà mơ ước
Như em nói giả như
Nếu tình yêu có được
Đâu xa nhau bây giờ
TRẦN PHONG VŨ
 
 

 2/ YÊU
 
Ngày nầy năm ấy một tiếng yêu
Thảng thốt kêu lên giữa bóng chiều
Em ngơ ngác đứng đôi mắt ướt
Tôi mặt nạ rơi trước dáng kiều
Đường đi thăm thẳm sầu vào tối
Tôi mịt mù tôi vọng tiếng ai
Trời sắp mưa rồi anh cẩn thận
Chẳng có vai nào đỡ được vai
Người trở về trong đêm lắng sâu
Là yêu hay thương mảnh cơ cầu
Là tôi mở cửa hay em ngã
Vũng tối tình yêu mới chớm đau
Ngày nầy mới đó đã năm năm
Cái hoa muống biển tím âm thầm
Con tim như biển phơi cát trắng
Dấu hiệu là trăng đã đến rằm
Có nghĩa là duyên đã ngộ kỳ
Con cá leo cây kể cũng lâm ly
Cái đôi môi ấm vòng tay xiết
Yêu chỉ là yêu có sá gì
TRẦN PHONG VŨ
 
 
Ảnh Đôi bạn Nguyễn Tuấn Anh

 

 Mời Xem :

Hoa Lộc Vừng - Thơ Trần Phong Vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét