TA VÀ EM
Này em xin cứ là mưa nhỏ
Ta sẽ miệt mài thân lá bay
Lén chở thu sang bờ hiên mộng
Cho em đi nhè nhẹ gót hài
Này em thì cứ là sương đọng
Ta sẽ nồng nàn tia nắng mai
Em có là cây sầu đứng lặng
Ta nghiêng soi nhặt bóng em dài
Này em hãy cứ là rượu ngọt
Ta uống một đời ngây ngất say
Nếu có là chim phiêu bạt đến
Ta van em đậu bến hồn này
Nếu em là gió, ta là mây
Nếu em là đêm, ta mộng đầy
Em bạt ngàn… trăng, ta - cuội nhỏ
Đứng ngẩn bên trời xưa nguyệt bay....
ĐVL
Lại ngồi nhặt nắng vàng thưa
Chờ cơn bão lạ giục mưa Thu về
Chiêu từng ngụm nhỏ cà phê
Môi khoe vài chuyện hài mê mải cười
Giữa tuần, với bạn bè ngồi
Dẫu… Thu, vẫn níu lại thời… Xuân xưa
Ơn trời, trời vẫn chưa mưa
Thế là vác cả nắng trưa về cùng
Để dành dụm, lúc chờ Đông
Biết đâu chừng đủ để hong… phận mình!
ĐVL
MONG….
Các ông giáo già lâu ngày mới gặp
Vẫn quán quen - một góc nhỏ sân vườn
Túc tắc kể về… bao điều bất cập
Thong thả nghe qua… từng lớp diễn tuồng
Đời vẫn thế- lắm trò đời biển lận
Chuyện giả chân, vẫn cứ thế - khôn lường
Cây cố lặng nhưng cuồng phong vẫn thổi
Muốn bỏ buông mà… nào được bỏ buông!
Các ông giáo già… thế nên lại gặp
Cùng dắt díu nhau vượt nỗi chán chường
Thử phân định đâu lời khôn lẽ dại
Trước những mưu mô ác hiểm đời thường
Thêm lần nữa, các ông già bạc tóc
Ngồi cạnh nhau như thể muốn tìm đường
Thôi nghiệp dĩ, thử sắm vai người học
Cùng tập đánh vần hai chữ… “thiện lương!
Như vậy đó, các ông thầy giáo cũ
Lại tìm nhau choán một khoảnh sân vườn
Cười nói để quên nỗi buồn tư lự
Chỉ mong tháng ngày còn lại… an khương!
ĐVL
.jpg)
.jpg)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét